Lời bài hát Hoa Tím

Ca sĩ: Cẫm Hà- Giòng Nhạc 4 Mùa Hạ Album: Giòng nhạc 4 mùa Hạ Sáng tác: Cẫm Hà
“Hoa Tím” (C-Chachacha-T125). Thơ: Hướng Dương
Composed and presented by its own author
– Nhạc: Cẫm Hà - Giòng Nhạc 4 Mùa Hạ
Email: [email protected] (408) 712-2799
(Cám ơn các thi sĩ đã tặng đời những lời nhạc đẹp đẽ) R

Mỗi lần hoa tím “đợi chờ” nở, Đã khiến lòng anh nhớ chuyện xưa, Em ở bên kia con lạch nhỏ. Đi về qua mấy nhịp cầu thưa.
Mỗi chiều tan học cùng chung lối, Em trước anh sau bước ngập ngừng, Gót nhỏ chân đùa trên cỏ rối, Anh về cạn uống nhớ nhung thôi.
(ĐK) Mối tình câm lặng theo tháng năm, Chẳng tỏ cùng em một nửa lời, Oan nghiệt khắc khe trời chi lạ, Anh thầm yêu trộm một mình thôi. Bao ngày hoa nở người không thấy, Sắc tím mầu hoa cũng héo rồi, Bạo hỏi mới hay thôi người ấy, Chuẩn bị theo chồng nơi xa xôi. (ĐK)
Anh yêu sắc tím mầu “dang dở“, Gởi gấm cùng ai một cỏi lòng, Buổi sáng mùa Đông trời rất lạnh, Em bước sang sông chắc ngại ngần?
Từ đây nơi chốn xa xăm ấy, Em có bao giờ nghĩ đến anh? Hoa tàn năm tháng rồi lại nở, Tình ta vĩnh viễn dở dang thôi. Hoa tàn năm tháng rồi lại nở, Còn anh vĩnh viễn mất em rồi.
=================== ==================== ===
“H Tím Bằng Lăng” . Thơ: Hướng Dương. Trang 376
Sách: “Một Phía Trời Thơ”, Tập 5, 2002, San Jose, California
Mỗi lần hoa tím bằng lăng nở, Là khiến lòng tôi nhớ chuyện xưa, Nàng ở bên kia con lạch nhỏ, Lối về qua mấy nhịp cầu thưa.
Tôi từ phố thị ra quận lẻ, Buổi dạy đầu đời làm giáo sư, Tất cả sao chừng như mới mẻ, Bảng đời chưa vẻ nét ưu tư.
Trên bàn cắm vội cành hoa tím, Hoa tím bằng lăng tuổi học trò, Chắc của em nào ưa lấy điểm, Những gì ưu ái thầy dành cho.
Cứ thế qua hai mùa hoa nở, Bàn thầy điểm nhẹ mấy cành tươi, Em yêu sắc tím mầu dang dở, Gởi gấm cùng ai một nụ cười
Mỗi chiều tan học cùng chung lối, Kẻ trước người sau bước ngập ngừng, Gót nhỏ em đùa trên cỏ rối, Tôi về uống cạn chén nhớ nhung. Mối tình câm lặng theo ngày tháng, Chẳng nói cùng em một nửa lời, Oan nghiệt khắc khe đời mô phạm, Âm thầm đau khổ một mình tôi.
Thêm mùa hoa nở người không thấy, Sắc tím bằng lăng cũng mất rồi, Gượng hỏi mới hay rằng người ấy, Chuẩn bị theo chồng nơi xa xôi.
Buổi sáng mùa Xuân trời rất lạnh, Dưới tàng cây tím xác bằng lăng, Màu hoa dấu ái giờ tan tác, Em bước sang sông có ngại ngần?
Từ đây trong cỏi xa xăm đó, Em có bao giờ nghĩ đến tôi? Hoa tàn năm tháng rồi lại nở, Còn tôi vĩnh viễn mất em rồi.