Lời bài hát Why?

Ca sĩ: Son By Four Album: Purest of pain
Một mình tôi đi lang thang trên phố ngắm từng hạt mưa rơi
Nhìn cuộc sống đang trôi, mỗi lúc trời mỗi tối và nỗi đau trong tôi đau xót không nguôi
Nhìn đời bao tiếc nuối, có lúc muốn buông xuôi
Nhưng lại cố vực dậy, cố nhìn đời bao nỗi đắng cay
Khi giấc mơ vụt bay, cha mẹ tôi nào có hay. Thời gian đang trốn chạy
Mong một điều hạnh phúc, một mái ấm đích thực thế mà giờ chỉ như là người dưng
Cuộc sống hạnh phúc đã dừng, trở về thực tại, nỗi sợ hãi vây quanh trong bóng tối
Một ánh sáng le lói, một mơ ước nhỏ nhoi
Cha đã ra đi, kể từ ngày tôi còn bập bẹ biết nói.
Bao nhiêu năm dài, bao nhiêu nước mắt đau thương tai ương mẹ đã gắng gượng nuôi tôi khôn lớn
Cho tôi một cuộc sống bình yên, không một chút than phiền...

[Chorus:]
Khi ra đi biết bao đau thương, mình tôi lê bước chân phiêu diêu
Người đi mãi có hay tim tôi luôn còn nơi đây giấc mơ khi xưa
Xin cho mưa xóa tan màn đêm, cho cơn mơ cuốn đi thật xa
And one time please just tell me why our love is now devide?

Nhưng mẹ có biết rằng mỗi đêm trong giấc mộng triền miên
Tôi lại ước về miền quá khứ, một hạnh phúc xa xưa
Một gia đình có cha và cũng có mẹ chỉ cần như thế
Mẹ ôm tôi vỗ về, bất giác người thở dài ngao ngán
Cuộc đời biết bao điều trái ngang
Cha đã đi và đã sống nơi hạnh phúc mới, nơi ánh bình minh không xa vời để lại tôi chơi vơi
Khi lớn lên mới hiểu số phận đã sinh ra tôi đơn côi tình phụ tử
Khao khát hạnh phúc hư vô để mãi mãi chỉ là giấc mơ thôi
Tôi tự hỏi có ai hiểu tiếc nuối, có ai hiểu tim tôi đau nhói vỡ tan
Hạnh phúc ấy trôi vào dĩ vãng, mơ ước đã quá muộn màng
Tôi tự hỏi tại sao ông trời lại làm như vậy
Để quanh tôi bao nỗi đắng cay, nhìn buổi tan trường dòng người tấp nập trở về trên phố
Một mình tôi tăm tối bước trên phố nhỏ nhìn đứa trẻ thơ cất tiếng gọi cha...

[Chorus]

Và bây giờ ngồi nơi đây chỉ một mình tôi trong đêm dài
Viết ra những điều mình muốn nói bao lâu.
Hàng lệ tuôn trên mi tôi biết phải làm gì thời gian cứ trôi đi
Vết sẹo chia ly không bao giờ phai nhạt. Niềm hạnh phúc vỡ tan
Sống trong nỗi u hoài chán ngán
Gặp lại cha tôi biết phải nói gì đây?
Khi giờ đây, tôi đã hiểu. Trái tim tôi đã không còn tình yêu
Giọt nước mắt hằn sâu trên má khi bao giấc mộng không thể buông tha
Niềm hạnh phúc đã bay rất xa khi người vẫn còn một mái ấm xa lạ
Một gia đình hạnh phúc thiết tha. Một chân trời tiếng cười rộn rã
Đôi lần tim tôi khao khát được một lần gọi hai tiếng: "Cha ơi...."
Được sống trong tình thương yêu che chở nhưng số phận là kết thúc mở
Để tôi chẳng biết mình phải đi về đâu, chỉ còn lại một nỗi u sầu
Máu vẫn chảy và tim này vẫn đau, tôi thầm nguyện cầu vết thương rồi sẽ qua mau

[Chorus]

Trong đêm tối giọt mưa phùn vẫn rơi nỗi sợ hãi trong con nhức nhối
Thầm khóc một mình ao ước một hạnh phúc đẹp xinh
Sẽ lại đến trong buổi bình minh, khi mở mắt thấy mẹ không còn một mình
Cha bên cạnh và nói rằng cha sẽ không bao giờ xa cách
Dẫu cuộc đời bao nhiêu sầu lặng nhưng chúng ta vẫn mãi bên nhau
Gia đình mình hạnh phúc về sau sẽ cho con một nơi nương náu
Một niềm tin và một điểm tựa cho con suốt cuộc đời
Là một màu xanh sáng ngời sẽ không bao giờ phai...

Yo! Family is all you got in this world. But... they just threw it away.
All I want is just please answer me: Why?