Lời bài hát Tình Phụ Tử
Ca sĩ:
Út Trà Ôn
Album:
Trăng Rụng Sau Chùa
Sáng tác:
Quy Sắc
Con ơi khi ba viết những dòng này con chưa hiểu điều chi cả, vì tuổi con vừa chín tháng có hơn, ba hy vọng ngày con lớn con khôn, đọc được nó để hiểu lòng cha mẹ.
Giọt mực lòng của ba bắt đầu tuôn chảy sau khi con vừa qua cơn bạo bệnh nguy nàn. Và cũng sau khi ba trút nổi kinh hoàng, ngồi bút dệt tình ba trên trang giấy trắng giữ tư bề vắng lặng của đêm khuya,
Con ơi biết văn chương nào tã hết tình thương con lúc bất tỉnh mê man, hơi thở con thoi thóp yếu dần giữa bao nhiêu dòng lệ của gia đình tuôn chảy…
Ba ôm cứng con giữa rừng người đang réo tên con rùng rợn như hơp lực nhau đánh đuổi tử thần, còn miệng ba thì cứng lại lơ lững cả xác hồn.
Nhìn mắt con ba cố thu hình ảnh vì sợ con không còn nữa để ba thương, bỗng dưng con khóc trời ơi ai đo được sự mừng của ba trong lúc ấy, rồi con từ từ mở mắt nhìn ba, ba đây mừng cho đến lệ tuôn sa...
Con ơi có phải chăng cái nhìn của con ngụ ý van cầu ba tiếp hơi thở cho con, tiếng khóc con là bầu trời sáng lạng, chính con đã băng bó cho ba chừng ấy ba mới hoàn hồn tỉnh táu, ôm con vào bệnh viện để mà cướu chữa cho con.
Ba chăm chú nhìn sự biến thay trên mặt của bác sĩ dò bệnh cho con, ba sợ người lắc đầu thất vọng hoặc chép miệng cao mài
Bác sĩ cho con nằm trong phòng lạnh, người ta dùng dưỡng khí tiếp hơi con, ba đứng bên ngoài cửa kiếng nhìn sang, tim ba đập tùy theo tim con đập. Bên trong con thở mạnh, bên ngoài ba thở mạnh, con yếu hơi ba nghe như ngẹt thở tim hồng.
Ba nghe toàn châu thân nó lạnh ngắt như đồng, bản tính ba không tinh huyền hoặc nhưng vẫn lầm thầm van váy cho con ...
Sau này con được làm cha mẹ, con sẽ hiểu bây giờ ba đau đớn dường bao, ước chi ngày ấy ba còn sống để nghe con đọc những trang này
Ban đêm luật nhà thương không cho ba ở lại, chỉ có mình má con phải thức suốt bên giường.
Ba ra về cuối đầu đếm bước như đếm lo lắng ở tâm hồn, muôn ám ảnh chập chờn trong trí não ba nằm nhà nhưng tất dạ bôn chôn
Ba nhìn đêm tối mong trời mau sáng, sang ba vào thăm con với muôn nỗi phập phòng, ba không can đãm nhìn con trước chỉ nhìn má con mà ngầm hiểu chuyện xảy trong đêm rồi.
Nụ cười của má con điểm trên gương mặt xanh xao hốc hác, quét sạch lo âu của ba mang nặng trong đêm qua.
Trời thương con buộc thần chết phải tha, con được sống để cho ba nâng niu trìu mến. con ơi ba yêu cầu con đừng lầm tưởng ba kể công mà tội nghiệp cho kẻ sanh thành. Có người cha nào kể công với con cái chỉ có con cái mới kể công cán với cha, ba chỉ mong con xem đây là bài học con biết thương con của con trong những lúc sau này.
Con ơi khi ba viết những dòng này con chưa hiểu điều chi cả, vì tuổi con vừa chín tháng có hơn, ba hy vọng ngày con lớn con khôn, đọc được nó để hiểu lòng cha mẹ.
Giọt mực lòng của ba bắt đầu tuôn chảy sau khi con vừa qua cơn bạo bệnh nguy nàn. Và cũng sau khi ba trút nổi kinh hoàng, ngồi bút dệt tình ba trên trang giấy trắng giữ tư bề vắng lặng của đêm khuya,
Con ơi biết văn chương nào tã hết tình thương con lúc bất tỉnh mê man, hơi thở con thoi thóp yếu dần giữa bao nhiêu dòng lệ của gia đình tuôn chảy…
Ba ôm cứng con giữa rừng người đang réo tên con rùng rợn như hơp lực nhau đánh đuổi tử thần, còn miệng ba thì cứng lại lơ lững cả xác hồn.
Nhìn mắt con ba cố thu hình ảnh vì sợ con không còn nữa để ba thương, bỗng dưng con khóc trời ơi ai đo được sự mừng của ba trong lúc ấy, rồi con từ từ mở mắt nhìn ba, ba đây mừng cho đến lệ tuôn sa...
Con ơi có phải chăng cái nhìn của con ngụ ý van cầu ba tiếp hơi thở cho con, tiếng khóc con là bầu trời sáng lạng, chính con đã băng bó cho ba chừng ấy ba mới hoàn hồn tỉnh táu, ôm con vào bệnh viện để mà cướu chữa cho con.
Ba chăm chú nhìn sự biến thay trên mặt của bác sĩ dò bệnh cho con, ba sợ người lắc đầu thất vọng hoặc chép miệng cao mài
Bác sĩ cho con nằm trong phòng lạnh, người ta dùng dưỡng khí tiếp hơi con, ba đứng bên ngoài cửa kiếng nhìn sang, tim ba đập tùy theo tim con đập. Bên trong con thở mạnh, bên ngoài ba thở mạnh, con yếu hơi ba nghe như ngẹt thở tim hồng.
Ba nghe toàn châu thân nó lạnh ngắt như đồng, bản tính ba không tinh huyền hoặc nhưng vẫn lầm thầm van váy cho con ...
Sau này con được làm cha mẹ, con sẽ hiểu bây giờ ba đau đớn dường bao, ước chi ngày ấy ba còn sống để nghe con đọc những trang này
Ban đêm luật nhà thương không cho ba ở lại, chỉ có mình má con phải thức suốt bên giường.
Ba ra về cuối đầu đếm bước như đếm lo lắng ở tâm hồn, muôn ám ảnh chập chờn trong trí não ba nằm nhà nhưng tất dạ bôn chôn
Ba nhìn đêm tối mong trời mau sáng, sang ba vào thăm con với muôn nỗi phập phòng, ba không can đãm nhìn con trước chỉ nhìn má con mà ngầm hiểu chuyện xảy trong đêm rồi.
Nụ cười của má con điểm trên gương mặt xanh xao hốc hác, quét sạch lo âu của ba mang nặng trong đêm qua.
Trời thương con buộc thần chết phải tha, con được sống để cho ba nâng niu trìu mến. con ơi ba yêu cầu con đừng lầm tưởng ba kể công mà tội nghiệp cho kẻ sanh thành. Có người cha nào kể công với con cái chỉ có con cái mới kể công cán với cha, ba chỉ mong con xem đây là bài học con biết thương con của con trong những lúc sau này.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi