Lời bài hát Tinh Hoa Phù Mộng
Ca sĩ:
Kiều chấn vũ
Bạch lăng sa tóc xanh xỏa hồng nhan như họa
Phút bối rối nhìn nhau chẳng thốt nên lời, lòng tái tê
Thiên cổ nguyệt gửi xuân hoa chỉ trong thoáng chốc a…
Niên hoa úa tàn, xoay người lệ tuôn như mưa
Ôm tỳ bà đàn khúc ngân nga gần ngay trước mặt xa tận chân trời
Hồi tưởng một thời, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa
Thắm chu sa, tuyệt thế phong hoa, khuynh thành nhan sắc, ngâm Kiêm Gia
Đào hoa tận, huyên náo hóa thành tịch mịch
Chỉ còn khoảng tối mịt mù giữa đêm lạnh canh năm
Giang sơn trường quyển đã úa vàng do sử xanh phong hóa
Kiếp này ta và nàng đều vướng bận
Dưới trăng hoa xưa đã hóa thành cát bụi khắp trời
Lăng Gia các – Linh Duyệt hương âm tuôn trào ra
Ôm tỳ bà đàn khúc ngân nga gần ngay trước mặt xa tận chân trời
Hồi tưởng một thời, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa
Thắm chu sa tuyệt thế phong hoa khuynh thành nhan sắc, ngâm Kiêm Gia
Đào hoa tận, huyên náo hóa thành tịch mịch
Chém giết vì nàng chiến đấu vì nàng để đoạt thiên hạ
Khuynh đảo thiên hạ, vật lộn sinh tử ta nào oán hận
Giữa thật giả đảo điên, ta đọc lại lời thề
Rất gần mà rất xa, nhìn nhau lời chẳng thốt ra
Chỉ còn khoảng tối mịt mù giữa đêm lạnh canh năm
Giang sơn trường quyển đã úa vàng do sử xanh phong hóa
Kiếp này ta và nàng đều vướng bận
Dưới trăng hoa xưa đã hóa thành cát bụi khắp trời
Năm tháng bể dâu, giang sơn như họa đồ.
Bạch lăng sa tóc xanh xỏa hồng nhan như họa
Phút bối rối nhìn nhau chẳng thốt nên lời, lòng tái tê
Thiên cổ nguyệt gửi xuân hoa chỉ trong thoáng chốc a…
Niên hoa úa tàn, xoay người lệ tuôn như mưa
Ôm tỳ bà đàn khúc ngân nga gần ngay trước mặt xa tận chân trời
Hồi tưởng một thời, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa
Thắm chu sa, tuyệt thế phong hoa, khuynh thành nhan sắc, ngâm Kiêm Gia
Đào hoa tận, huyên náo hóa thành tịch mịch
Chỉ còn khoảng tối mịt mù giữa đêm lạnh canh năm
Giang sơn trường quyển đã úa vàng do sử xanh phong hóa
Kiếp này ta và nàng đều vướng bận
Dưới trăng hoa xưa đã hóa thành cát bụi khắp trời
Lăng Gia các – Linh Duyệt hương âm tuôn trào ra
Ôm tỳ bà đàn khúc ngân nga gần ngay trước mặt xa tận chân trời
Hồi tưởng một thời, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa
Thắm chu sa tuyệt thế phong hoa khuynh thành nhan sắc, ngâm Kiêm Gia
Đào hoa tận, huyên náo hóa thành tịch mịch
Chém giết vì nàng chiến đấu vì nàng để đoạt thiên hạ
Khuynh đảo thiên hạ, vật lộn sinh tử ta nào oán hận
Giữa thật giả đảo điên, ta đọc lại lời thề
Rất gần mà rất xa, nhìn nhau lời chẳng thốt ra
Chỉ còn khoảng tối mịt mù giữa đêm lạnh canh năm
Giang sơn trường quyển đã úa vàng do sử xanh phong hóa
Kiếp này ta và nàng đều vướng bận
Dưới trăng hoa xưa đã hóa thành cát bụi khắp trời
Năm tháng bể dâu, giang sơn như họa đồ.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi