Lời bài hát Tiểu hồ ly (小狐狸)
Ca sĩ:
Âm Tần Quái Vật
Sáng tác:
Âm Tần Quái Vật
Bầu trời đầy sao, chiếu sáng khắp nơi
Chú cáo nhỏ bị thương, cuộn mình nằm bên đường
Lão thợ săn đi qua, thấy nó nước mắt lưng tròng
Lòng chợt ấm áp, buông xuống khẩu súng.
Thế là căn nhà nhỏ có thêm một cái giường bấp bênh xiêu vẹo
"Ông ơi ông ơi", mỗi ngày đều có tiếng cười lanh lảnh
Chú cáo con ngậm nhành hoa bảy sắc thơm ngát
Ông thợ săn mỉm cười trồng thật nhiều hoa
Cả thế gian như phủ ánh vàng kim
Giống như bàn tay lớn của ông thật ấm áp
Cả hai cùng ngồi trước cửa ngắm hoàng hôn
Đến khi những côn trùng nhỏ cất tiếng râm ran
Cả khu rừng lấp lánh ánh trăng vàng.
Giường nhỏ tựa vào giường lớn, ngủ thật ngoan
Căn nhà nhỏ trên núi chẳng có cô đơn, chẳng có ưu sầu
Mặt trời xuống núi rồi lại đón ánh trăng lên
Chớp chớp đôi mắt, ngửi hương hoa đầy vườn
Cả hai cứ thế bầu bạn chung sống với nhau ở nơi đấy
Bất tri bất giác thời gian cứ lặng lẽ biến hóa
Thu đông qua đi lại đến xuân hạ
Mái tóc hoa râm rồi bước chân loạng choạng
Chú cáo nhỏ của ông cũng từ tư lớn lên rồi.
Ngoài sân hoa nở ngày càng nhiều
Trẻ con vẫn thường đến vui chơi
Hình bóng ông dần dần nhạt nhòa
Cáo nhỏ ngồi một mình nói chuyện cùng hoa.
Sau này nó nghe bọn trẻ hát rằng
Ống đã đến thiên đường rồi
Chỉ còn một bóng dáng nhỏ bé vẫn ngày đêm canh giữ ngôi nhà
Một ngày mơ thấy giấc mộng ngọt ngào
Được nằm trên vai ông lần nữa
Cùng ông im lặng ngắm nơi hoàng hôn buông xuống.
Nghe nói chú cáo nhỏ không hề biết đến đau thương
Nó chờ mặt trời đi rồi đợi ánh trăng đến
Chớp chớp đôi mắt, ngửi hương hoa đầy vườn
Nói rằng ông vẫn đang đợi nó ở nơi xa kia.
Sau này căn nhà đã cũ, bụi phủ nhện giăng
Cuối cùng nó cũng đến được thiên đường trong mộng kia
Nhảy qua song cửa sổ còn lại
Sà vào người ông mái tóc xám tro đôn hậu.
Vạn vật mất đi rồi lại quay về
Con ơi đừng sợ thời gian trôi dài.
Bầu trời đầy sao, chiếu sáng khắp nơi
Chú cáo nhỏ bị thương, cuộn mình nằm bên đường
Lão thợ săn đi qua, thấy nó nước mắt lưng tròng
Lòng chợt ấm áp, buông xuống khẩu súng.
Thế là căn nhà nhỏ có thêm một cái giường bấp bênh xiêu vẹo
"Ông ơi ông ơi", mỗi ngày đều có tiếng cười lanh lảnh
Chú cáo con ngậm nhành hoa bảy sắc thơm ngát
Ông thợ săn mỉm cười trồng thật nhiều hoa
Cả thế gian như phủ ánh vàng kim
Giống như bàn tay lớn của ông thật ấm áp
Cả hai cùng ngồi trước cửa ngắm hoàng hôn
Đến khi những côn trùng nhỏ cất tiếng râm ran
Cả khu rừng lấp lánh ánh trăng vàng.
Giường nhỏ tựa vào giường lớn, ngủ thật ngoan
Căn nhà nhỏ trên núi chẳng có cô đơn, chẳng có ưu sầu
Mặt trời xuống núi rồi lại đón ánh trăng lên
Chớp chớp đôi mắt, ngửi hương hoa đầy vườn
Cả hai cứ thế bầu bạn chung sống với nhau ở nơi đấy
Bất tri bất giác thời gian cứ lặng lẽ biến hóa
Thu đông qua đi lại đến xuân hạ
Mái tóc hoa râm rồi bước chân loạng choạng
Chú cáo nhỏ của ông cũng từ tư lớn lên rồi.
Ngoài sân hoa nở ngày càng nhiều
Trẻ con vẫn thường đến vui chơi
Hình bóng ông dần dần nhạt nhòa
Cáo nhỏ ngồi một mình nói chuyện cùng hoa.
Sau này nó nghe bọn trẻ hát rằng
Ống đã đến thiên đường rồi
Chỉ còn một bóng dáng nhỏ bé vẫn ngày đêm canh giữ ngôi nhà
Một ngày mơ thấy giấc mộng ngọt ngào
Được nằm trên vai ông lần nữa
Cùng ông im lặng ngắm nơi hoàng hôn buông xuống.
Nghe nói chú cáo nhỏ không hề biết đến đau thương
Nó chờ mặt trời đi rồi đợi ánh trăng đến
Chớp chớp đôi mắt, ngửi hương hoa đầy vườn
Nói rằng ông vẫn đang đợi nó ở nơi xa kia.
Sau này căn nhà đã cũ, bụi phủ nhện giăng
Cuối cùng nó cũng đến được thiên đường trong mộng kia
Nhảy qua song cửa sổ còn lại
Sà vào người ông mái tóc xám tro đôn hậu.
Vạn vật mất đi rồi lại quay về
Con ơi đừng sợ thời gian trôi dài.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi