Lời bài hát slowmotion
Ca sĩ:
ACY
Một cảm giác thật chậm khi tao bc ra ngoài kia
Là phố vắng lạnh lẽo…con phố lên đèn 3 h khuya…
ở chỗ này đường về đêm….chỉ có xe tải chạy thật nhanh
ko gian là tường và gạch…và ko hề có màu xanh
yên ắng bốn bề,tâm trạng não nề,tao lại nghĩ về
con đường mình đi,ngày mai mình làm j,và tao nghĩ về
những j mình đã chọn cho đến h phút này là đúng hay sai
và điều quan trọng nhất là cho đến h phút này trên con đường đó tao là ai
dẫu tao bít rằng 1 ngày tao sẽ phải đánh mất chính mình
nhưng ngày đó ko phải hôm nay và có thể đó là ngày tao chết
nhưng cái chết đối với tao ko phải sợ hải cảm giác khi trút hơi thở cuối cùng
mà là sợ hãi đến giây phút cuối tao vẫn còn quá nhiều điều mún viết lên trang giấy
mún cất thành khúc ca,mún cho người ta nhớ mãi
một cái tên,3 kí tự,
vì âm nhạc hằng đêm tao viết là cả cuộc đời tao,
hỷ nộ ái ố tương tư và tất cả những điều tương tự
đủ mọi góc nhìn,trong 1 hành trình,như 1 kí sự…thật dài
và tao vẫn tự hào…hip hop never die
mãi mãi như 1 chân lí mà chân lí thì ko bao h sai
nếu một ngày hiphop ko còn…thì tức là đường phố ko còn
cũng ko còn bc chân lang thang đơn độc của người nghệ sĩ khắp nẽo sài gòn
và ngày đó sẽ là ngày người ta đi xe hơi thay xe máy
và ngày đó dù đi đâu,những cảnh khổ cũng ko còn thấy
cũng ko còn mua đc tờ vé số của những đứa trẻ đen đúa bụi đời
và chữ đẹp lun cạnh chữ đời…để ko ai lên tiêng kêu trời
cũng ko còn đại ca giang hồ,và định nghĩa đại gia phố thị
cũng ko phân thấp hèn cao sang,vì ai cũng là hoa phố thị
và hoa ko tàn nhụy,để ko mang cảm giác luyến lưu
tình yêu là vĩnh cữu,và bất tận đến thiên thu
nhưng ngày đó hãy còn xa…và ko phải dành cho con người
nên âm nhạc sẽ lun tồn tại ….để xoa cơn đau,để cho môi cười….
để cho con tim giết chết phần thú trong phần người
để cho tham vọng lí trí bản thân sẽ trở về 0 chứ ko phải 10….
Thoải mái và tự tại nên tao Viết toàn vần đơn
Co ro với giấy viết vì trên đường vắng Gió lạnh cứ Siết vào từng cơn
Ngoài bình yên và tự tại đời tao ko thiết đc gì hơn
Và rap vẽ nên tất cả ko cần đến viết…mực…và sơn
Cỏ úa,về trời và bỏ lại Cỏ dại,bên đường còn nhỏ dại
Sương giăng lá xanh…đang nhỏ lại Sương trên khóe mi ta bỏ lại
Tí sức,còn lại,để viết ra Kí ức, dồn lại, đễ thiết tha
Phí sức,tồn tại, để diết da Trăm vị cuộc đời đã bít qua
Đời ta như là 1 bóng ma Người đi đi mãi thế giới xa
Lời ca sao gợi hình bóng xa Người xa mai lại về với ta
Còn viết là còn chèo ngc…giữa giòng đời Hết rồi…lạnh lẽo cô đọc 1 góc trời…
Một cảm giác thật chậm khi tao bc ra ngoài kia
Là phố vắng lạnh lẽo…con phố lên đèn 3 h khuya…
ở chỗ này đường về đêm….chỉ có xe tải chạy thật nhanh
ko gian là tường và gạch…và ko hề có màu xanh
yên ắng bốn bề,tâm trạng não nề,tao lại nghĩ về
con đường mình đi,ngày mai mình làm j,và tao nghĩ về
những j mình đã chọn cho đến h phút này là đúng hay sai
và điều quan trọng nhất là cho đến h phút này trên con đường đó tao là ai
dẫu tao bít rằng 1 ngày tao sẽ phải đánh mất chính mình
nhưng ngày đó ko phải hôm nay và có thể đó là ngày tao chết
nhưng cái chết đối với tao ko phải sợ hải cảm giác khi trút hơi thở cuối cùng
mà là sợ hãi đến giây phút cuối tao vẫn còn quá nhiều điều mún viết lên trang giấy
mún cất thành khúc ca,mún cho người ta nhớ mãi
một cái tên,3 kí tự,
vì âm nhạc hằng đêm tao viết là cả cuộc đời tao,
hỷ nộ ái ố tương tư và tất cả những điều tương tự
đủ mọi góc nhìn,trong 1 hành trình,như 1 kí sự…thật dài
và tao vẫn tự hào…hip hop never die
mãi mãi như 1 chân lí mà chân lí thì ko bao h sai
nếu một ngày hiphop ko còn…thì tức là đường phố ko còn
cũng ko còn bc chân lang thang đơn độc của người nghệ sĩ khắp nẽo sài gòn
và ngày đó sẽ là ngày người ta đi xe hơi thay xe máy
và ngày đó dù đi đâu,những cảnh khổ cũng ko còn thấy
cũng ko còn mua đc tờ vé số của những đứa trẻ đen đúa bụi đời
và chữ đẹp lun cạnh chữ đời…để ko ai lên tiêng kêu trời
cũng ko còn đại ca giang hồ,và định nghĩa đại gia phố thị
cũng ko phân thấp hèn cao sang,vì ai cũng là hoa phố thị
và hoa ko tàn nhụy,để ko mang cảm giác luyến lưu
tình yêu là vĩnh cữu,và bất tận đến thiên thu
nhưng ngày đó hãy còn xa…và ko phải dành cho con người
nên âm nhạc sẽ lun tồn tại ….để xoa cơn đau,để cho môi cười….
để cho con tim giết chết phần thú trong phần người
để cho tham vọng lí trí bản thân sẽ trở về 0 chứ ko phải 10….
Thoải mái và tự tại nên tao Viết toàn vần đơn
Co ro với giấy viết vì trên đường vắng Gió lạnh cứ Siết vào từng cơn
Ngoài bình yên và tự tại đời tao ko thiết đc gì hơn
Và rap vẽ nên tất cả ko cần đến viết…mực…và sơn
Cỏ úa,về trời và bỏ lại Cỏ dại,bên đường còn nhỏ dại
Sương giăng lá xanh…đang nhỏ lại Sương trên khóe mi ta bỏ lại
Tí sức,còn lại,để viết ra Kí ức, dồn lại, đễ thiết tha
Phí sức,tồn tại, để diết da Trăm vị cuộc đời đã bít qua
Đời ta như là 1 bóng ma Người đi đi mãi thế giới xa
Lời ca sao gợi hình bóng xa Người xa mai lại về với ta
Còn viết là còn chèo ngc…giữa giòng đời Hết rồi…lạnh lẽo cô đọc 1 góc trời…