Lời bài hát Phan Le Hue - Vong co
Ca sĩ:
Tài Linh
Ngập ngừng lên yên rủi vó câu ta lại quay về quê cũ, hận lòng vương mang thấy hoa rơi xui khiến chứa chan lệ tình, mây trôi theo gió ngàn xa đưa vi vu trong khói sương như gợi sầu nhớ mơ buồn, tim đau tê tái lòng trong cơn xa nhau, trách mấy ai quên tiếng tương giao hẹn nguyện, nghẹn ngào tâm can lá hoa ơi sao vội khơi niềm thương nhớ, mộng lòng tiêu tan chốn quê xưa mưa gió đêm nay lạnh lùng.......
Giọt lệ hàng giang chứa chan 1 thiên tình sử, có phải chăng ngày lê huê phàn nữ trở về đây với tâm sự của riêng nàng, nợ thiếp còn mang sao chẳng trọn duyên chàng? Tưởng đâu được vẹn niềm hương lửa ai ngờ bình vỡ gương tan, nát lòng chưa khi rượu giao bôi chưa cùng ai cạn chén ân tình, thiếp phải vội vã hồi quê, lệ tuôn rơi ngập ngừng tấm áo...Thiếp về đây hỏi lá lá rơi hỏi hoa hoa rụng hỏi vầng trăng xế bóng, hỏi con tim đã rạn vết thương rồi, vườn cũ xơ xơ thiết én lẫn lưng trời, thôi thì duyên hẩm hiu thiếp đành cam chịu ai phụ phàng có trời đất xét soi, tuấn mã bôn ba hồi cố quận, 1 màu quang tái nhuộm tà quy, chàng nhẫn tâm phụ phàng run rẩy chốn cô phòng thiếp chịu sầu bi...
Chăn gối hững hờ chăn gối lẻ, phấn hương lợt lạc phấn hương tàn, bao nhiêu thương nhớ bao nhiêu lệ, mộng ước thôi rồi chịu dở tang, tôi đã gửi bao nhiêu niềm tin trước khi rời hàng giang quận, nay về đây thì quả tim non cũng nứt rạn bấy nhiêu lần, ai có xót thương kiếp hồng nhan phải dạn mặt phong trần nhưng ta không mảy may căm hận bởi còn lạ gì lòng dạ của đàn ông, thôi thì chốn quê nhà trở lại cho xong, khép cửa phòng thu thẹn với gió trăng xưa tủi cùng gương lược cũ, dở dang niềm thương phụ con tim non ri rỉ máu chân thành. Thất thiểu lên yên bụi mờ theo vó ngựa, mưa lạnh hoàng hôn ướt đẫm nhung bào, ta chẳng biết giọt mưa rơi hay lệ thảm tuôn trào, ôi tùng cốt lưỡng khai tha nhật lễ cô chú nhất hề cố diên tâm, gió ngàn ơi hãy dứt tiếng bi than ta trở lại hàng giang với cõi lòng đã tan nát, thân hoa trôi bèo dạt. lệ hàng giang đượm chảy bao lần...Hàng giang ôi ta bỡ ngỡ quay về thăm cảnh cũ sao hoa lá vẫn tiêu điều như chế nhạo kẻ bị chồng phụ bạc đuổi xua tim ta đau theo cơn gió đầu thu, lệ ta nhỏ giọt như giọt mưa rơi kẻ lá, hàng giang ơi hãy khóc lên 1 cuộc tình tan vỡ cho tim ta nhẹ nỗi ưu phiền, ta sống giữa hàng giang với chuỗi ngày khổ đau căm lặng để nghiền ngẫm hai chữ ân tình đã khiến cho mình cam chịu cảnh cô đơn.
Ngập ngừng lên yên rủi vó câu ta lại quay về quê cũ, hận lòng vương mang thấy hoa rơi xui khiến chứa chan lệ tình, mây trôi theo gió ngàn xa đưa vi vu trong khói sương như gợi sầu nhớ mơ buồn, tim đau tê tái lòng trong cơn xa nhau, trách mấy ai quên tiếng tương giao hẹn nguyện, nghẹn ngào tâm can lá hoa ơi sao vội khơi niềm thương nhớ, mộng lòng tiêu tan chốn quê xưa mưa gió đêm nay lạnh lùng.......
Giọt lệ hàng giang chứa chan 1 thiên tình sử, có phải chăng ngày lê huê phàn nữ trở về đây với tâm sự của riêng nàng, nợ thiếp còn mang sao chẳng trọn duyên chàng? Tưởng đâu được vẹn niềm hương lửa ai ngờ bình vỡ gương tan, nát lòng chưa khi rượu giao bôi chưa cùng ai cạn chén ân tình, thiếp phải vội vã hồi quê, lệ tuôn rơi ngập ngừng tấm áo...Thiếp về đây hỏi lá lá rơi hỏi hoa hoa rụng hỏi vầng trăng xế bóng, hỏi con tim đã rạn vết thương rồi, vườn cũ xơ xơ thiết én lẫn lưng trời, thôi thì duyên hẩm hiu thiếp đành cam chịu ai phụ phàng có trời đất xét soi, tuấn mã bôn ba hồi cố quận, 1 màu quang tái nhuộm tà quy, chàng nhẫn tâm phụ phàng run rẩy chốn cô phòng thiếp chịu sầu bi...
Chăn gối hững hờ chăn gối lẻ, phấn hương lợt lạc phấn hương tàn, bao nhiêu thương nhớ bao nhiêu lệ, mộng ước thôi rồi chịu dở tang, tôi đã gửi bao nhiêu niềm tin trước khi rời hàng giang quận, nay về đây thì quả tim non cũng nứt rạn bấy nhiêu lần, ai có xót thương kiếp hồng nhan phải dạn mặt phong trần nhưng ta không mảy may căm hận bởi còn lạ gì lòng dạ của đàn ông, thôi thì chốn quê nhà trở lại cho xong, khép cửa phòng thu thẹn với gió trăng xưa tủi cùng gương lược cũ, dở dang niềm thương phụ con tim non ri rỉ máu chân thành. Thất thiểu lên yên bụi mờ theo vó ngựa, mưa lạnh hoàng hôn ướt đẫm nhung bào, ta chẳng biết giọt mưa rơi hay lệ thảm tuôn trào, ôi tùng cốt lưỡng khai tha nhật lễ cô chú nhất hề cố diên tâm, gió ngàn ơi hãy dứt tiếng bi than ta trở lại hàng giang với cõi lòng đã tan nát, thân hoa trôi bèo dạt. lệ hàng giang đượm chảy bao lần...Hàng giang ôi ta bỡ ngỡ quay về thăm cảnh cũ sao hoa lá vẫn tiêu điều như chế nhạo kẻ bị chồng phụ bạc đuổi xua tim ta đau theo cơn gió đầu thu, lệ ta nhỏ giọt như giọt mưa rơi kẻ lá, hàng giang ơi hãy khóc lên 1 cuộc tình tan vỡ cho tim ta nhẹ nỗi ưu phiền, ta sống giữa hàng giang với chuỗi ngày khổ đau căm lặng để nghiền ngẫm hai chữ ân tình đã khiến cho mình cam chịu cảnh cô đơn.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi