Lời bài hát Nơi Bình Yên Nhất
Ca sĩ:
The Night
Verse 1 :
Nó sinh ra và lớn lên ở vùng quê xa
Nơi thật yên bình nơi mà tinh người luôn bao la
Nơi bữa cơm chiều còn vương khói bếp mặn mà
Nơi người ta dạy nó cách trở thành con người thật thà
Nắng…cho nó màu da...của phù Sa…
Và gió…cho nó mạnh mẻ hơn người ta…
Bụi trúc già…quanh nhà…cho nó những cần câu cá…
Cánh đồng chiều…cùng lũ bạn..thả diều là lá la…
Chia nhau ra…những đống rơm…làm đồn…bắng ná…
Cuối những trận chiến…bên quân địch… có đứa méc má…
Nghịch phá quá.…bị ăn đòn…rồi lại khóc òa…
Rồi tự lau nước mắt…không cần dỗ dành bằng những món quà…
Chỉ vậy thôi…đâu cần gì những thú vui lạ…
Nơi nào có xa hoa….thì lòng người nơi đó dối giá….
Đèn dầu…nhưng ấm áp… cả ngôi nhà..
Còn hơn là đèn màu…mà từng khung ánh sáng luôn bị chia ra…
Chorus:
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi được sinh ra và lớn lên…
Tôi yêu quê hương mình…
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi sẽ mang trong tim..
Dù mai…tôi đi về nơi nào…
Verse 2:
Nó lớn dần và cũng bước chân vào xã hội…
Lần đầu tiên nó thấy được những thứ mà người ta nói…
Là Những con đường…đầy các loại xe đang thả khói…
Những khuôn mặt…giấu kính sau khẩu trang vì nắng quá chói…
Và nó biết…là…không thể nào sống ở đây nỗi…
Nhưng vẫn phải cố đơn giản chỉ để học thôi…
Cố gắng học thật giỏi…vẫn luôn bị coi thường…
Đôi lúc thật mệt mỏi…mặc cảm vì quê hương…
Những thằng công tử…bột gọi nó là hai lúa…!
Và mối tình đầu cũng ra đi…vì nó quá đen đúa…
Không muốn hơn thua…nhưng trong lòng nó buồn lắm…
Bắt đầu say xỉn….và bước vào lối sai lầm…
Không còn ham học…ngược lại đã biết ham vui…
Không hề nhận ra..tương lai đang bị chôn vùi…
Đã biết dối trá…Bản chất thói hóa…
Đã biết xa hoa…và bỏ lại một vùng quê xa…!!!
Chorus:
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi được sinh ra và lớn lên…
Tôi yêu quê hương mình…
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi sẽ mang trong tim..
Dù mai…tôi đi về nơi nào…
Verse 1 :
Nó sinh ra và lớn lên ở vùng quê xa
Nơi thật yên bình nơi mà tinh người luôn bao la
Nơi bữa cơm chiều còn vương khói bếp mặn mà
Nơi người ta dạy nó cách trở thành con người thật thà
Nắng…cho nó màu da...của phù Sa…
Và gió…cho nó mạnh mẻ hơn người ta…
Bụi trúc già…quanh nhà…cho nó những cần câu cá…
Cánh đồng chiều…cùng lũ bạn..thả diều là lá la…
Chia nhau ra…những đống rơm…làm đồn…bắng ná…
Cuối những trận chiến…bên quân địch… có đứa méc má…
Nghịch phá quá.…bị ăn đòn…rồi lại khóc òa…
Rồi tự lau nước mắt…không cần dỗ dành bằng những món quà…
Chỉ vậy thôi…đâu cần gì những thú vui lạ…
Nơi nào có xa hoa….thì lòng người nơi đó dối giá….
Đèn dầu…nhưng ấm áp… cả ngôi nhà..
Còn hơn là đèn màu…mà từng khung ánh sáng luôn bị chia ra…
Chorus:
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi được sinh ra và lớn lên…
Tôi yêu quê hương mình…
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi sẽ mang trong tim..
Dù mai…tôi đi về nơi nào…
Verse 2:
Nó lớn dần và cũng bước chân vào xã hội…
Lần đầu tiên nó thấy được những thứ mà người ta nói…
Là Những con đường…đầy các loại xe đang thả khói…
Những khuôn mặt…giấu kính sau khẩu trang vì nắng quá chói…
Và nó biết…là…không thể nào sống ở đây nỗi…
Nhưng vẫn phải cố đơn giản chỉ để học thôi…
Cố gắng học thật giỏi…vẫn luôn bị coi thường…
Đôi lúc thật mệt mỏi…mặc cảm vì quê hương…
Những thằng công tử…bột gọi nó là hai lúa…!
Và mối tình đầu cũng ra đi…vì nó quá đen đúa…
Không muốn hơn thua…nhưng trong lòng nó buồn lắm…
Bắt đầu say xỉn….và bước vào lối sai lầm…
Không còn ham học…ngược lại đã biết ham vui…
Không hề nhận ra..tương lai đang bị chôn vùi…
Đã biết dối trá…Bản chất thói hóa…
Đã biết xa hoa…và bỏ lại một vùng quê xa…!!!
Chorus:
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi được sinh ra và lớn lên…
Tôi yêu quê hương mình…
Nơi quê hương bình yên…
Nơi không mang muộn phiền…
Nơi tôi sẽ mang trong tim..
Dù mai…tôi đi về nơi nào…
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi