Lời bài hát MỘT THOÁNG NGŨ HÀNH SƠN
Ca sĩ:
VÕ MINH LÂM - QUẾ TRÂN
SONG CA CỔ
MOÄT THOAÙNG NGUÕ HAØNH SÔN
• NHÂM HÙNG
NÓI LỐI
- Nam: Từ miệt vườn xa xôi…..
Anh đến thăm em nơi thành phố biển
Đà Nẵng một chiều trời trở gió sang xuân
- Nữ: Quê anh có bảy ngã sông.
Quê em có năm ngọn núi
Sông – núi liền nhau dù xa cách muôn trùng
VỌNG CỔ
1- Nam: Có một chút nắng Tiên Sa, một làn gió Sơn Trà mằn mặn. Chợt thấy bóng em như nàng tiên áo trắng, đang đợi chờ ai trên bến nước sông …Hàn
- Nữ: Em chờ đợi người quen nơi miền sông Hậu cuối nguồn. Xứ sở cù lao xanh, nhưng lắm mận hồng đào chín đỏ; có bưởi ngọt như tình người ngọt lịm thủy chung. Chiều Mỹ Khê mình ngắm biển nhớ sông. Giữa Ngũ Hành Sơn nghe hơi ấm Đồng bằng. Văng vẳng tiếng đờn ca tài tử tri âm, điệu vọng cổ buồn hay khúc Nam Xuân ai trổi ?
Hò dặm
Hò ơ…thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông lúa đẹp…thương về Hậu Giang
2- Nam: Quê em có giải sông Hàn
Có hòn Non Nước có hang Sơn Trà.
Như một bàn tay kết chặt lời thề: cho Đà Nẵng vươn lên tầm cao mới; phiến đá nở thành những đóa hoa cương. Vòng đá cũng có hồn làm say lòng du khách muôn phương. Như thành phố nằm trong lòng biển xanh bóng núi. Ngoài xa ấy, thuyền câu đang bủa lưới. Trên đại lộ kìa! đang hối hả người xe.
NGÂM THƠ
- Nữ: Miền Trung ơi! Một phía trời thăm thẳm
- Nam: Một phía trời làm ngây ngất hồn ai?
LÝ TRĂNG SOI
- Nữ: Ơi đèo cao! Cao vút lên ngàn
Mây chiều nghiêng nghiêng Hải Vân mơ màng
Thấy người muôn xưa, ải quan chập chùng
- Nam: Như còn đây – từ trong sương khói, bóng dáng Huyền Trân
Vì non sông – thiên lý bước đi
Lỡ duyên đành chôn lấp một đời hoa
VỌNG CỔ
5- Nữ: Rời Hải Vân Quan để lắng đọng phút ưu tư về Huyền Trân tình sử! Em lại đưa anh bước lên dốc đèo cao thăm thẳm. Bà Nà ơi! Chiều giá lạnh từng cơn theo tiếng nhạc mưa………..rừng.
Một chén rượu nồng cay, mời lữ khách tạm dùng. Rượu Bà Nà có pha sương với gió. Chan chứa lắm ân tình cho ấm dạ buổi chiều đông
- Nam: Tiếng chuông chùa như nhịp thở của không trung. Đồi Vọng nguyệt, sao giờ này trăng chưa đến? Xin nắm tay em để làm thơ ca tụng. Và nắm từng sợi mây mà ngỡ sợi tơ trời.
6- Nữ: Anh ơi! Đà Nẵng có say lòng lữ khách phương xa? Mai từ giã, cho em nhắn một lời thân thiết. Ai đi vô trong Nam, ai đi ra ngoài Bắc. Xin ghé lại một lần với phố núi Ngũ Hành Sơn!
- Nam: Em ơi! anh đã nặng lòng với chiếc vòng đá nước non. Xin làm kỷ vật, để thêm yêu Non Nước. Đường thiên lý vẫn gần nhau trong gang tấc; hẹn mùa hoa trái Hậu Giang anh sẽ đón em về.
- Nữ: Xin gởi theo người trai sông Hậu miền xa, một chút gió Sơn Trà lưu luyến.
- Nam: Bài vọng cổ hát tặng em làm kỷ niệm; cho đẹp mãi quê mình sông núi liền nhau.
SONG CA CỔ
MOÄT THOAÙNG NGUÕ HAØNH SÔN
• NHÂM HÙNG
NÓI LỐI
- Nam: Từ miệt vườn xa xôi…..
Anh đến thăm em nơi thành phố biển
Đà Nẵng một chiều trời trở gió sang xuân
- Nữ: Quê anh có bảy ngã sông.
Quê em có năm ngọn núi
Sông – núi liền nhau dù xa cách muôn trùng
VỌNG CỔ
1- Nam: Có một chút nắng Tiên Sa, một làn gió Sơn Trà mằn mặn. Chợt thấy bóng em như nàng tiên áo trắng, đang đợi chờ ai trên bến nước sông …Hàn
- Nữ: Em chờ đợi người quen nơi miền sông Hậu cuối nguồn. Xứ sở cù lao xanh, nhưng lắm mận hồng đào chín đỏ; có bưởi ngọt như tình người ngọt lịm thủy chung. Chiều Mỹ Khê mình ngắm biển nhớ sông. Giữa Ngũ Hành Sơn nghe hơi ấm Đồng bằng. Văng vẳng tiếng đờn ca tài tử tri âm, điệu vọng cổ buồn hay khúc Nam Xuân ai trổi ?
Hò dặm
Hò ơ…thấy dừa thì nhớ Bến Tre
Thấy bông lúa đẹp…thương về Hậu Giang
2- Nam: Quê em có giải sông Hàn
Có hòn Non Nước có hang Sơn Trà.
Như một bàn tay kết chặt lời thề: cho Đà Nẵng vươn lên tầm cao mới; phiến đá nở thành những đóa hoa cương. Vòng đá cũng có hồn làm say lòng du khách muôn phương. Như thành phố nằm trong lòng biển xanh bóng núi. Ngoài xa ấy, thuyền câu đang bủa lưới. Trên đại lộ kìa! đang hối hả người xe.
NGÂM THƠ
- Nữ: Miền Trung ơi! Một phía trời thăm thẳm
- Nam: Một phía trời làm ngây ngất hồn ai?
LÝ TRĂNG SOI
- Nữ: Ơi đèo cao! Cao vút lên ngàn
Mây chiều nghiêng nghiêng Hải Vân mơ màng
Thấy người muôn xưa, ải quan chập chùng
- Nam: Như còn đây – từ trong sương khói, bóng dáng Huyền Trân
Vì non sông – thiên lý bước đi
Lỡ duyên đành chôn lấp một đời hoa
VỌNG CỔ
5- Nữ: Rời Hải Vân Quan để lắng đọng phút ưu tư về Huyền Trân tình sử! Em lại đưa anh bước lên dốc đèo cao thăm thẳm. Bà Nà ơi! Chiều giá lạnh từng cơn theo tiếng nhạc mưa………..rừng.
Một chén rượu nồng cay, mời lữ khách tạm dùng. Rượu Bà Nà có pha sương với gió. Chan chứa lắm ân tình cho ấm dạ buổi chiều đông
- Nam: Tiếng chuông chùa như nhịp thở của không trung. Đồi Vọng nguyệt, sao giờ này trăng chưa đến? Xin nắm tay em để làm thơ ca tụng. Và nắm từng sợi mây mà ngỡ sợi tơ trời.
6- Nữ: Anh ơi! Đà Nẵng có say lòng lữ khách phương xa? Mai từ giã, cho em nhắn một lời thân thiết. Ai đi vô trong Nam, ai đi ra ngoài Bắc. Xin ghé lại một lần với phố núi Ngũ Hành Sơn!
- Nam: Em ơi! anh đã nặng lòng với chiếc vòng đá nước non. Xin làm kỷ vật, để thêm yêu Non Nước. Đường thiên lý vẫn gần nhau trong gang tấc; hẹn mùa hoa trái Hậu Giang anh sẽ đón em về.
- Nữ: Xin gởi theo người trai sông Hậu miền xa, một chút gió Sơn Trà lưu luyến.
- Nam: Bài vọng cổ hát tặng em làm kỷ niệm; cho đẹp mãi quê mình sông núi liền nhau.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi