Lời bài hát Liên Khúc Dâu Đất Khách

Ca sĩ: Phi Nhung Album: Tiếng Hát Phi Nhung
Trông nơi phía trời xa, sao thấy lòng bồi hồi thương nhớ.
Thương sao tiếng gà trưa xao xác gọi đàn trong nắng hè,
lưa thưa mấy hàng cau nghiêng bóng mình soi hình trên nước, liêu xiêu mái tranh nghèo gió chiều xào xạc ngoài hiên.

Nơi quê cũ ngày nao trên chiếc đò bập bềnh trên sông, trôi qua mấy hàng cây, tay lướt nhẹ cành điên điển vàng.
Bao thân ái ngày xưa, qua hết rồi nay còn đâu nữa. Bơ vơ chốn xứ người môi cười mà lòng quặn đau

*
*
*
Xin anh hãy về đi thương nhớ mà chi đừng vương vấn làm gì. Đời em như con chim lá rụng khất trong bầu trời xa. Cô đơn lạc bầy, để tìm nới lánh xa, bao nhiêu nhọc nhằn đời nghèo còn vương mang.
*
Xin anh hãy về đi thương nhớ mà chi đừng vương vấn làm gì. Đời em như con chim lá rụng khất trong bầu trời xa. Cô đơn lạc bầy, để tìm nới lánh xa, bao nhiêu nhọc nhằn đời nghèo còn vương mang.
***
*
Thôi từ đây cha đã xa con, núi giờ chia cách tình thâm. Từ đây nơi quê nghèo quạnh vắng, nước mắt nào để cha nhớ con.
Hớ hơ hờ hơ hớ hơ ....... hớ hơ hờ hơ hớ hờ
Rồi đây một bước ra đi, về nơi phương ấy xa xôi. Còn thương còn nhớ quê nhà sớm chiều mưa nắng.
Mình cha vào đứng ra trông, chiều chiều đứng ngóng bên sông. Lòng cha quặn thắt biết giờ con ở đâu.
*
*
Thôi từ đây cha đã xa con, núi giờ chia cách tình thâm. Từ đây nơi quê nghèo quạnh vắng, nước mắt nào để cha nhớ con.
Hớ hơ hờ hơ hớ hơ ....... hớ hơ hờ hơ hớ hờ
Rồi đây một bước ra đi, về nơi phương ấy xa xôi. Còn thương còn nhớ quê nhà sớm chiều mưa nắng.
Mình cha vào đứng ra trông, chiều chiều đứng ngóng bên sông. Lòng cha quặn thắt biết giờ con ở đâu.
***
**
*
Ôi! Đàn chim kia,bay từ đâu tới? Giọng hót như đón mời, đàn chim chao cánh nghiêng lưng trời. Trong nắng vàng tung tăng lượn bay.Trên cánh đồng bao la trời mây, chim vui đón mừng hạt lúa thơm trĩu nặng trên đồng.

*
Trông nơi phía trời xa, sao thấy lòng bồi hồi thương nhớ.
Thương sao tiếng gà trưa xao xác gọi đàn trong nắng hè,
lưa thưa mấy hàng cau nghiêng bóng mình soi hình trên nước, liêu xiêu mái tranh nghèo gió chiều xào xạc ngoài hiên.

Nơi quê cũ ngày nao trên chiếc đò bập bềnh trên sông, trôi qua mấy hàng cây, tay lướt nhẹ cành điên điển vàng.
Bao thân ái ngày xưa, qua hết rồi nay còn đâu nữa. Bơ vơ chốn xứ người môi cười mà lòng quặn đau.