Lời bài hát Kono semai Torikago no naka de - Piano
Ca sĩ:
piano ver
Album:
Marchen
Sáng tác:
Piano
Một mình với nỗi cô đơn, khắp nơi chỉ riêng khung trời
Là là nơi tuổi thơ ngày xưa em hằng luôn mãi chẳng quên
Và rồi chợt anh thoáng ngang qua khung trời nhỏ xinh ấy
Nụ cười ánh mắt dịu dàng tựa như ánh trăng soi sáng nhẹ nhàng
Marz Von Ludowing
Elizabeth Von Wettin
Chìm sâu bóng đêm, thật ra con đã ở đây với lạnh giá vây quanh... chính nơi đây
Mờ phai tháng năm, thật ra con phải ngủ say dưới mặt đất trong đêm tối vây quanh
Mãi lang thang đến thiêng đường kia
Thật lòng rằng con rất, rất muốn sao có một người bạn!
Và tình bạn bè là gì sao thế? thế cớ sao vẫn không được biết...
Màn đêm tối tăm, người mẹ ngày xưa dấu yêu
Vẫn hoài mãi trong đêm... vẫn không nguôi
Vượt qua gió sương, mẹ ôm con rất thiết tha
Dưới lạnh giá vây quanh... thế nên con
Vẫn không quên phút giây còn đây
Rồi từng ngày vây kín, mãi mãi chôn giấu nơi lẻ loi
Và rằng thật lòng em chẳng thể biết phải nói sao phút giây này đây?
Vì vậy rằng là từ ngày hôm ấy
Trước lúc ấy hai chúng ta gặp nhau...
Và em đã chẳng thể nào biết sao?
Cảm giác đớn đau tình yêu thắm thiết!!
Là anh đó chính anh...
Đã giúp em với đôi cánh này
Đến một thế giới muôn màu hoa hiện về trên đôi mắt anh thật dịu dàng sao rất thiết tha
Thế rồi em đã biết được rẳng:
Kìa khu rừng đêm giọt sương đọng trên những lá cây lấp lánh
Kìa nhìn xem cành hoa, nhẹ nhàng đang ngủ yên ở khắp nơi
Bầu trời đêm nhìn xem, từng vì sao chợt đang chiếu sáng giữa đêm tối
Và chúng ta đã vui cười với nhau
Hạnh phúc như thế cho dù đến đâu sẽ có một ngày...
Ngày chúng ta sẽ mãi hoài cách xa.
Và rồi là, ngày ấy cũng đến bây giờ chúng ta phải xa nhau rồi
Cùng tiếc nuối dưới ánh hoàng hôn này
Này anh hãy nhớ xin đừng quên nhé nơi này em...
Sẽ trao anh cùng một lời hứa, xin hãy giữ lấy phút giây này
"Marz !!! Nhất định cậu phải nhớ quay lại gặp mình nhé !!"
"Uh !! Chúng ta hứa với nhau nhé !!"
Vùi chôn nơi đây bao nhiêu nỗi nhớ
Dòng thời gian sao mãi sao không ngừng mang về đây
Là hương sắc của màn đêm vắng anh nơi không gian cô đơn bao tháng ngày
Với mối duyên tình ngang trái chính em đây cũng không hằng mong
Giờ đây khi màn đêm xuống giữa nơi dòng sông ngày xưa ấy
Nhìn theo bao dòng kí ức cuốn trôi về đây mãi
Cho dù là cùng niềm đau hoài trôi
Cho dù là tự nguyện kìm nén trái tim
Nhưng giờ đây thật lòng em đã biết
Rằng người em luôn yêu thương mãi mãi chỉ mỗi anh thôi
Một mình trong nỗi cô đơn vây kín chiếc lồng !!
Giờ đây vắng anh rồi ! em không còn đôi cánh ấy như xưa
Và giờ trước lúc rơi xuống lạnh lùng dần tan biến
Thì em vẫn luôn mãi rằng hoài vỗ cánh dưới nơi ánh trăng sáng soi !!
Một mình với nỗi cô đơn, khắp nơi chỉ riêng khung trời
Là là nơi tuổi thơ ngày xưa em hằng luôn mãi chẳng quên
Và rồi chợt anh thoáng ngang qua khung trời nhỏ xinh ấy
Nụ cười ánh mắt dịu dàng tựa như ánh trăng soi sáng nhẹ nhàng
Marz Von Ludowing
Elizabeth Von Wettin
Chìm sâu bóng đêm, thật ra con đã ở đây với lạnh giá vây quanh... chính nơi đây
Mờ phai tháng năm, thật ra con phải ngủ say dưới mặt đất trong đêm tối vây quanh
Mãi lang thang đến thiêng đường kia
Thật lòng rằng con rất, rất muốn sao có một người bạn!
Và tình bạn bè là gì sao thế? thế cớ sao vẫn không được biết...
Màn đêm tối tăm, người mẹ ngày xưa dấu yêu
Vẫn hoài mãi trong đêm... vẫn không nguôi
Vượt qua gió sương, mẹ ôm con rất thiết tha
Dưới lạnh giá vây quanh... thế nên con
Vẫn không quên phút giây còn đây
Rồi từng ngày vây kín, mãi mãi chôn giấu nơi lẻ loi
Và rằng thật lòng em chẳng thể biết phải nói sao phút giây này đây?
Vì vậy rằng là từ ngày hôm ấy
Trước lúc ấy hai chúng ta gặp nhau...
Và em đã chẳng thể nào biết sao?
Cảm giác đớn đau tình yêu thắm thiết!!
Là anh đó chính anh...
Đã giúp em với đôi cánh này
Đến một thế giới muôn màu hoa hiện về trên đôi mắt anh thật dịu dàng sao rất thiết tha
Thế rồi em đã biết được rẳng:
Kìa khu rừng đêm giọt sương đọng trên những lá cây lấp lánh
Kìa nhìn xem cành hoa, nhẹ nhàng đang ngủ yên ở khắp nơi
Bầu trời đêm nhìn xem, từng vì sao chợt đang chiếu sáng giữa đêm tối
Và chúng ta đã vui cười với nhau
Hạnh phúc như thế cho dù đến đâu sẽ có một ngày...
Ngày chúng ta sẽ mãi hoài cách xa.
Và rồi là, ngày ấy cũng đến bây giờ chúng ta phải xa nhau rồi
Cùng tiếc nuối dưới ánh hoàng hôn này
Này anh hãy nhớ xin đừng quên nhé nơi này em...
Sẽ trao anh cùng một lời hứa, xin hãy giữ lấy phút giây này
"Marz !!! Nhất định cậu phải nhớ quay lại gặp mình nhé !!"
"Uh !! Chúng ta hứa với nhau nhé !!"
Vùi chôn nơi đây bao nhiêu nỗi nhớ
Dòng thời gian sao mãi sao không ngừng mang về đây
Là hương sắc của màn đêm vắng anh nơi không gian cô đơn bao tháng ngày
Với mối duyên tình ngang trái chính em đây cũng không hằng mong
Giờ đây khi màn đêm xuống giữa nơi dòng sông ngày xưa ấy
Nhìn theo bao dòng kí ức cuốn trôi về đây mãi
Cho dù là cùng niềm đau hoài trôi
Cho dù là tự nguyện kìm nén trái tim
Nhưng giờ đây thật lòng em đã biết
Rằng người em luôn yêu thương mãi mãi chỉ mỗi anh thôi
Một mình trong nỗi cô đơn vây kín chiếc lồng !!
Giờ đây vắng anh rồi ! em không còn đôi cánh ấy như xưa
Và giờ trước lúc rơi xuống lạnh lùng dần tan biến
Thì em vẫn luôn mãi rằng hoài vỗ cánh dưới nơi ánh trăng sáng soi !!
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi