Lời bài hát Khói
Ca sĩ:
DSK
Album:
Mixtape “Saigon Smoking Weed”
Đứng trước mặt em anh bối rối
chân bước đi để nhớ vị ngọt trên môi
lời em nói, như vẫn thì thào bên tai
con tim anh như đang thét gào tên ai
người ta không hiểu đâu
chỉ anh và em, biết mình như sữa trắng và cafe đen
Em là điều duy nhất anh cần có
anh nhớ lần đó, khi đêm đông anh gục ngã,
khi cay bút như ngừng viết em đem cảm xúc cho khúc ca
người ta không hiểu đâu
bên em anh quên đi tất cả
lo âu đời thường hay vất vả
quên hiện tại quên tương lai
quên ngày dài quên thất bại
khi em đến, thoáng qua, bay đi, anh ngừng thở
lý trí nói đừng nhớ
thực sự mong từng giờ
không đáng mà, tại sao phải nhớ
chốc lát bay bổng lại tan biến
trong mơ em là nàng tiên
tỉnh dậy chỉ 1 màu xanh, Mary Jane chứ gì đâu
em là White Widows
Anh được gặp em, khi đốm lửa đỏ lại bùng cháy
Rút ngắn cuộc đời một kẻ vô tri, để thân xác anh tung bay
Trong không gian vô định, anh được tự do vùng vẫy
Gạt bỏ hết tất cả những suy tư để hồn anh hòa cùng mây
Xé toang khung cửa sổ, thoát khỏi 4 vách tường tăm tối
Để lại sau lưng bao nhiêu gò bó, anh thả mình vào ánh trăng soi
Anh chỉ sợ bình minh, mang theo bụi đường và nắng chói
Cuốn em đi theo những điều tầm thường chẳng đáng nói
Quên đi em, để mình mãi quyện vào nhau
Màn đêm là tấm rèm mỏng, cho 2 đứa thề nguyện tình sâu
Em hãy đưa anh đi cùng em, bất cứ là đến nơi đâu
Vì chỉ khi nào đốm lửa kia dập tắt thì 2 đứa mình mới ko thể đến với nhau
Nhưng em vô tâm, chỉ thỏang qua đời anh trong chốc lát
Dường như những giây phút kia chỉ là 1 chút tương tư bộc phát
Chợt đến, chợt đi, chợt nhòa, chợt hiện
Chợt tan vào trong phiêu linh rồi chợt nhẹ nhàng tan biến
Đứng trước mặt em anh bối rối
chân bước đi để nhớ vị ngọt trên môi
lời em nói, như vẫn thì thào bên tai
con tim anh như đang thét gào tên ai
người ta không hiểu đâu
chỉ anh và em, biết mình như sữa trắng và cafe đen
Em là điều duy nhất anh cần có
anh nhớ lần đó, khi đêm đông anh gục ngã,
khi cay bút như ngừng viết em đem cảm xúc cho khúc ca
người ta không hiểu đâu
bên em anh quên đi tất cả
lo âu đời thường hay vất vả
quên hiện tại quên tương lai
quên ngày dài quên thất bại
khi em đến, thoáng qua, bay đi, anh ngừng thở
lý trí nói đừng nhớ
thực sự mong từng giờ
không đáng mà, tại sao phải nhớ
chốc lát bay bổng lại tan biến
trong mơ em là nàng tiên
tỉnh dậy chỉ 1 màu xanh, Mary Jane chứ gì đâu
em là White Widows
Anh được gặp em, khi đốm lửa đỏ lại bùng cháy
Rút ngắn cuộc đời một kẻ vô tri, để thân xác anh tung bay
Trong không gian vô định, anh được tự do vùng vẫy
Gạt bỏ hết tất cả những suy tư để hồn anh hòa cùng mây
Xé toang khung cửa sổ, thoát khỏi 4 vách tường tăm tối
Để lại sau lưng bao nhiêu gò bó, anh thả mình vào ánh trăng soi
Anh chỉ sợ bình minh, mang theo bụi đường và nắng chói
Cuốn em đi theo những điều tầm thường chẳng đáng nói
Quên đi em, để mình mãi quyện vào nhau
Màn đêm là tấm rèm mỏng, cho 2 đứa thề nguyện tình sâu
Em hãy đưa anh đi cùng em, bất cứ là đến nơi đâu
Vì chỉ khi nào đốm lửa kia dập tắt thì 2 đứa mình mới ko thể đến với nhau
Nhưng em vô tâm, chỉ thỏang qua đời anh trong chốc lát
Dường như những giây phút kia chỉ là 1 chút tương tư bộc phát
Chợt đến, chợt đi, chợt nhòa, chợt hiện
Chợt tan vào trong phiêu linh rồi chợt nhẹ nhàng tan biến
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi