Lời bài hát Hoàn Khố - Ca khúc chủ đề
Ca sĩ:
Lan Uyên - Ly Thanh (Khinh Bạc - Hạ Tịch)
Đêm qua say trong trướng hồng
Bình minh lại nâng ly hát khúc thanh ca mây tản trăng cũng bàng hoàng
Y tụ nhiễm trần hương
Rã rời một đêm qua
quạt gấm che cảnh xuân khe khẽ nói lời ân ái
tiếng cười phóng túng
Bình sinh không từng tưởng niệm
nâng chén mời nguyệt hoa cô ảnh khó đôi đường
cô phương tự thưởng
nói ngại đường trắc trở lại thêm dài
kiêm gia lạnh lẽo mênh mang sông nước một phương
mi mắt hàm sương
minh nguyệt bên song cửa sổ
xưa nay đa tình chung quy vẫn chỉ là vô tình
nổi danh bạc hạnh
nến hồng tỏa ánh nhạt mờ
ngày hẹn thề bên làn thu thủy túi hương nắm trong tay
Thành đôi
không ngờ bể dâu biến chuyển tình ám muội
vạt áo còn dư hương son
khắp cả đất trời sinh bi thương lạnh lẽo
một khúc vũ nhẹ nghê thường cười giễu người quá si vọng
kinh hoàng bừng tỉnh từ giấc mộng
cảnh xuân tươi đẹp khó lưu
tóc mai khẽ vương sương giá
thời gian nghìn năm đằng đẵng hốt nhiên đã qua đi
ám khởi bàng hoàng
nửa đêm uống một chén tửu
niệm niệm đa tình vô tình tình ái loạn tình tràng
phiền muộn
quay lại níu kéo năm tháng
rõ ràng chuyện cũ đã qua nhiều vô kể, trong nháy mắt đã thành quá khứ bi thương
hoa đăng rực rỡ
người không còn bên cạnh ta
chưa từng gặp tương tư lại sợ tương tư cuối cùng cũng cuồng nộ
khiến ta tổn thương
đóng mấy con thuyền dập dờn sóng nước
người kề sát bên mắt nhìn xa xăm khẽ hứa một lời nói dối
yêu khó hận càng khó
khó nói được tường tận nỗi lòng tương tư
minh nguyệt bên song cửa sổ
xưa nay đa tình chung quy vẫn chỉ là vô tình
nổi danh bạc tình
nến hồng tỏa ánh nhạt mờ
ngày hẹn thề bên làn thu thủy túi hương nắm trong tay
đã biết được bi thương của ái tình
ai hiểu được rõ tâm tư
Đêm qua say trong trướng hồng (một chén rượu đục)
Bình minh lại nâng ly hát khúc thanh ca mây tản trăng cũng bàng hoàng
Y tụ nhiễm trần hương (cô phương tự thưởng)
Rã rời một đêm qua (khắp cả đất trời bi thương lạnh lẽo)
quạt gấm che cảnh xuân khe khẽ nói lời ân ái (đêm qua tối tăm phiền muộn)
phong thần tuấn lãng
bình sinh chưa từng nghĩ suy (tỉnh mộng quay người níu kéo tháng năm)
nâng chén mời nguyệt hoa cô ảnh khó đôi đường (rõ ràng đã qua đi)
cô phương tự thưởng
nói ngại đường trắc trở lại thêm dài (người bi thương tâm hồn tổn thương)
kiêm gia lạnh lẽo mênh mang sông nước một phương
mi nhãn hàm sương
Đêm qua say trong trướng hồng
Bình minh lại nâng ly hát khúc thanh ca mây tản trăng cũng bàng hoàng
Y tụ nhiễm trần hương
Rã rời một đêm qua
quạt gấm che cảnh xuân khe khẽ nói lời ân ái
tiếng cười phóng túng
Bình sinh không từng tưởng niệm
nâng chén mời nguyệt hoa cô ảnh khó đôi đường
cô phương tự thưởng
nói ngại đường trắc trở lại thêm dài
kiêm gia lạnh lẽo mênh mang sông nước một phương
mi mắt hàm sương
minh nguyệt bên song cửa sổ
xưa nay đa tình chung quy vẫn chỉ là vô tình
nổi danh bạc hạnh
nến hồng tỏa ánh nhạt mờ
ngày hẹn thề bên làn thu thủy túi hương nắm trong tay
Thành đôi
không ngờ bể dâu biến chuyển tình ám muội
vạt áo còn dư hương son
khắp cả đất trời sinh bi thương lạnh lẽo
một khúc vũ nhẹ nghê thường cười giễu người quá si vọng
kinh hoàng bừng tỉnh từ giấc mộng
cảnh xuân tươi đẹp khó lưu
tóc mai khẽ vương sương giá
thời gian nghìn năm đằng đẵng hốt nhiên đã qua đi
ám khởi bàng hoàng
nửa đêm uống một chén tửu
niệm niệm đa tình vô tình tình ái loạn tình tràng
phiền muộn
quay lại níu kéo năm tháng
rõ ràng chuyện cũ đã qua nhiều vô kể, trong nháy mắt đã thành quá khứ bi thương
hoa đăng rực rỡ
người không còn bên cạnh ta
chưa từng gặp tương tư lại sợ tương tư cuối cùng cũng cuồng nộ
khiến ta tổn thương
đóng mấy con thuyền dập dờn sóng nước
người kề sát bên mắt nhìn xa xăm khẽ hứa một lời nói dối
yêu khó hận càng khó
khó nói được tường tận nỗi lòng tương tư
minh nguyệt bên song cửa sổ
xưa nay đa tình chung quy vẫn chỉ là vô tình
nổi danh bạc tình
nến hồng tỏa ánh nhạt mờ
ngày hẹn thề bên làn thu thủy túi hương nắm trong tay
đã biết được bi thương của ái tình
ai hiểu được rõ tâm tư
Đêm qua say trong trướng hồng (một chén rượu đục)
Bình minh lại nâng ly hát khúc thanh ca mây tản trăng cũng bàng hoàng
Y tụ nhiễm trần hương (cô phương tự thưởng)
Rã rời một đêm qua (khắp cả đất trời bi thương lạnh lẽo)
quạt gấm che cảnh xuân khe khẽ nói lời ân ái (đêm qua tối tăm phiền muộn)
phong thần tuấn lãng
bình sinh chưa từng nghĩ suy (tỉnh mộng quay người níu kéo tháng năm)
nâng chén mời nguyệt hoa cô ảnh khó đôi đường (rõ ràng đã qua đi)
cô phương tự thưởng
nói ngại đường trắc trở lại thêm dài (người bi thương tâm hồn tổn thương)
kiêm gia lạnh lẽo mênh mang sông nước một phương
mi nhãn hàm sương
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi