Lời bài hát Hận Tha La
Ca sĩ:
Hương Lan ft. Chí Tâm
Album:
Tân Cổ Giao Duyên - Tình Ca 3
Nhạc:
Đây Tha La đây xóm Đạo tiêu điều, cây đùng quanh hận thù dâng ai oán. Đây mênh mông, Tha La buồn quạnh quẽ, kìa rừng cây trái ngọt khách một dạo về thăm xóm. Hồn ngây ngất và buồn xưa lây lất nghìn hoa máu dâng sầu.
Đây Tha La đây xóm Đạo hoang tàn, mây trời vây quanh màu tang khói lửa. Bao năm qua, Tha La còn chờ đó, đoàn người đi giết thù đã hẹn thề từ dạo ấy. Lòng viễn khách bồi hồi như thương tiếc mùa thu nắng hanh vàng…
Vọng Cổ:
Nam: Ghé lại Tha La một chiều thu trời rưng rưng nắng, đây rừng xanh rừng xanh bụi đùng quanh ngõ vắng khói đùng quanh nóc tranh gió đùng quanh mây trắng và lửa loạn xây…thành. Heo hút đường xa nắng nhuộm mái tranh vàng, gió lốc, bụi đùng quanh ngõ vắng nên Tha La buồn thăm thẳm quạnh hiu.
Nữ: Viễn khách ơi dừng chân Tha La hỏi: “Nắng hạ vàng hay màu hoa máu rưng rưng?”.
Nam: Kìa thôn nữ về đâu đường vắng một mình, tại vì sao Tha La buồn quạnh quẽ…ê…..
Nữ: Viễn khách hỏi thì em xin đáp: “Lòng hờn căm một chiều xưa lửa dậy, nghe não nùng chưa Tha La sầu khuất biển, xóm Đạo chất hận thù. Nên Tha La nên xóm Đạo mới tiêu điều.
Nam: Những người trai ra đi từ dạo đó chắc chưa một lần về lại Tha La.
Nữ: Vâng, nên Tha La buồn thôn xóm mới quạnh hiu, nên mái tranh mới tiêu điều xơ xát.
Nam: Nên hoa gạo sầu rưng rưng nước mắt, nên Tha La buồn, chờ đợi đến ngàn năm…ơ
Nhạc: Tha La đâu xóm Đạo yên lành, nay còn đâu một mường xanh suối mát. Tha La ơi, khi nao giặc tan hết, và ngày vui trở lại khách sẽ về thăm xóm. Buồn lây lất và hồn xưa chất ngất, hận kia đến bao giờ…
Vọng cổ:
Nữ: Nếu một ngày kia khách lại về đây thăm Tha La xóm Đạo, xin nhớ tìm lại người thôn nữ ngày xưa đã đón khách đến Tha La giữa màu hoa máu rưng sầu…Người thôn nữ đã ở lại với Tha La quạnh quẽ tiêu điều, để nhen lửa cho mái tranh chiều bốc khói, cho Tha La còn sống mãi với thời gian, đã đón khách một chiều lạc bước ghé thăm, mở rộng cửa mái tranh cho khách dừng chân nghỉ đỡ, đã ngậm ngùi trả lời câu khách hỏi – Tại vì đâu xóm Đạo hoang tàn.
Nam: Sáng hôm sau khách lên đường rời xóm Đạo mà nghe lòng vương vấn nhớ thương.
Nữ: Người thôn nữ còn ở lại chờ mong người viễn khách một chiều nào lạc bước.
Nam: Rồi một ngày kia tan giặc nước, khách lại một lần tìm đến Tha La, nắm chặt bàn tay nhăng nheo của một cụ già, khách hỏi thăm người thôn nữ đã ở lại Tha La ngày lửa loạn.
Nữ: Ông lão lắc đầu rung rung chòm râu trắng bảo: “Người con gái ngày xưa đã chết tự lâu rồi”.
Nam: Tha La ơi hôm nay giặc tan hết và ngày vui trở lại khách lại tìm về thăm xóm. Người thôn nữ không còn chờ đợi nữa sầu xưa chất trong lòng.
Nhạc:
Đây Tha La đây xóm Đạo tiêu điều, cây đùng quanh hận thù dâng ai oán. Đây mênh mông, Tha La buồn quạnh quẽ, kìa rừng cây trái ngọt khách một dạo về thăm xóm. Hồn ngây ngất và buồn xưa lây lất nghìn hoa máu dâng sầu.
Đây Tha La đây xóm Đạo hoang tàn, mây trời vây quanh màu tang khói lửa. Bao năm qua, Tha La còn chờ đó, đoàn người đi giết thù đã hẹn thề từ dạo ấy. Lòng viễn khách bồi hồi như thương tiếc mùa thu nắng hanh vàng…
Vọng Cổ:
Nam: Ghé lại Tha La một chiều thu trời rưng rưng nắng, đây rừng xanh rừng xanh bụi đùng quanh ngõ vắng khói đùng quanh nóc tranh gió đùng quanh mây trắng và lửa loạn xây…thành. Heo hút đường xa nắng nhuộm mái tranh vàng, gió lốc, bụi đùng quanh ngõ vắng nên Tha La buồn thăm thẳm quạnh hiu.
Nữ: Viễn khách ơi dừng chân Tha La hỏi: “Nắng hạ vàng hay màu hoa máu rưng rưng?”.
Nam: Kìa thôn nữ về đâu đường vắng một mình, tại vì sao Tha La buồn quạnh quẽ…ê…..
Nữ: Viễn khách hỏi thì em xin đáp: “Lòng hờn căm một chiều xưa lửa dậy, nghe não nùng chưa Tha La sầu khuất biển, xóm Đạo chất hận thù. Nên Tha La nên xóm Đạo mới tiêu điều.
Nam: Những người trai ra đi từ dạo đó chắc chưa một lần về lại Tha La.
Nữ: Vâng, nên Tha La buồn thôn xóm mới quạnh hiu, nên mái tranh mới tiêu điều xơ xát.
Nam: Nên hoa gạo sầu rưng rưng nước mắt, nên Tha La buồn, chờ đợi đến ngàn năm…ơ
Nhạc: Tha La đâu xóm Đạo yên lành, nay còn đâu một mường xanh suối mát. Tha La ơi, khi nao giặc tan hết, và ngày vui trở lại khách sẽ về thăm xóm. Buồn lây lất và hồn xưa chất ngất, hận kia đến bao giờ…
Vọng cổ:
Nữ: Nếu một ngày kia khách lại về đây thăm Tha La xóm Đạo, xin nhớ tìm lại người thôn nữ ngày xưa đã đón khách đến Tha La giữa màu hoa máu rưng sầu…Người thôn nữ đã ở lại với Tha La quạnh quẽ tiêu điều, để nhen lửa cho mái tranh chiều bốc khói, cho Tha La còn sống mãi với thời gian, đã đón khách một chiều lạc bước ghé thăm, mở rộng cửa mái tranh cho khách dừng chân nghỉ đỡ, đã ngậm ngùi trả lời câu khách hỏi – Tại vì đâu xóm Đạo hoang tàn.
Nam: Sáng hôm sau khách lên đường rời xóm Đạo mà nghe lòng vương vấn nhớ thương.
Nữ: Người thôn nữ còn ở lại chờ mong người viễn khách một chiều nào lạc bước.
Nam: Rồi một ngày kia tan giặc nước, khách lại một lần tìm đến Tha La, nắm chặt bàn tay nhăng nheo của một cụ già, khách hỏi thăm người thôn nữ đã ở lại Tha La ngày lửa loạn.
Nữ: Ông lão lắc đầu rung rung chòm râu trắng bảo: “Người con gái ngày xưa đã chết tự lâu rồi”.
Nam: Tha La ơi hôm nay giặc tan hết và ngày vui trở lại khách lại tìm về thăm xóm. Người thôn nữ không còn chờ đợi nữa sầu xưa chất trong lòng.
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi