Lời bài hát Độ Đúng Đời (Stream Đến Bao Giờ 2)

Ca sĩ: Phùng Thanh Độ , Nguyễn Cao Thiện Hưng
Từng ngày cứ thế trôi qua dần dần rồi thấy cũng già
Người ta cứ nói ba hoa rằng tôi cuộc sống xa hoa
Đời người thì có mấy khi làm việc vất vả tận tụy
Còn trẻ cứ cố bây giờ, để về già đỡ lo sợ.

Nhiều người cứ hỏi tôi stream đến bao giờ
Thật lòng chẳng biết phải kết thúc ở đâu
1234 mươi năm nữa hay là làm việc hăng hái đến hết sức thì thôi
Qua thời gian tôi mãi cứ nghĩ vu vơ về cuộc đời

Vì cuộc sống là thế vốn dĩ chẳng tô vẽ nên con người ta tự lo tự lắng cho cuộc đời
Mong một ngày ta vẽ nên được bức tranh để tặng bản thân
Dù ngày mai sẽ có sóng gió bão tố vây quanh mình ta sẽ cố vượt qua bên gia đình
Lo sợ chi khó khăn, sống như thế mới đúng đời

Ba lỗ quần đùi 10 giờ tối, đến giờ stream không fan lại hối
Ngày nào cũng lặp đi lặp lại, vẫn ngồi một mình cười nói thế thôi
Trong lòng cảm thấy gì, ai biết? Vui buồn cảm thấy gì, ai biết?
Chẳng cần biết vui hay buồn cứ tới giờ là “Hi anh em”.

Bộ tộc tôi thì trùm vui tính
Off stream thì thành Lươn Thanh Độ
Hứa nhẹ cũng thành Hứa Thanh Độ
Mà hết muốn Độ thì lại Phùng Thanh Lịch

Cuộc sống ngày ngủ đêm stream nhiều lúc khiến ta mệt mỏi
Nhưng không sao đã có gia đình, anh em cuộc sống này đúng đời!
Vì cuộc sống là thế vốn dĩ chẳng tô vẽ nên con người, ta tự lo tự lắng cho cuộc đời
Mong một ngày ta vẽ nên được bức tranh để tặng bản thân

Dù ngày mai sẽ có sóng gió bão tố vây quanh mình ta sẽ cố vượt qua bên gia đình
Lo sợ chi khó khăn, sống như thế mới đúng đời!
Nhiều người cứ hỏi tôi stream đến bao giờ
Thật lòng chẳng biết phải kết thúc ở đâu

1234 mươi năm nữa hay là làm việc hăng hái đến hết sức thì thôi
Qua thời gian tôi mãi cứ nghĩ vu vơ về cuộc đời
Vì cuộc sống là thế vốn dĩ chẳng tô vẽ nên con người ta tự lo tự lắng cho cuộc đời
Mong một ngày ta vẽ nên được bức tranh để tặng bản thân

Dù ngày mai sẽ có sóng gió bão tố vây quanh mình ta sẽ cố vượt qua bên gia đình
Lo sợ chi khó khăn, sống như thế mới đúng đời!
Lo sợ chi khó khăn, sống như thế mới đúng đời!

Lời bài hát khác bởi Phùng Thanh Độ Nguyễn Cao Thiện Hưng