Lời bài hát chom chom ly qua pha chien thang
Ca sĩ:
Chiến Thắng
Album:
thang_55a_ky thuat xay dung cong trinh
Sáng tác:
dang cap nhat
Lê Minh Khuê sinh năm 1949, quê ở Thanh Hóa, là cây bút chuyên về truyệnngắn với ngòi bút miêu tả tinh tế (đặc biệt là nhân vật nữ). Trong kháng chiếnchống Mĩ, bà chủ yếu viết về cuộc sống chiến đấu của tuổi trẻ trên tuyến đườngTrường Sơn. Sau năm 1975, tác phẩm của Lê Minh Khuê bám sát những chuyển biến của đời sống xã hội và con người trên tinh thần đổi mới. Một trong những tác phẩm nổi bật nhất là “Những ngôi sao xa xôi” viết năm 1971, lúc cuộc kháng chiếnchống Mĩ đang diễn ra ác liệt. Trong truyện, nhân vật Phương Định – nhân vậtchính và cũng là người kể chuyện –là hình ảnh tiêu biểu cho cho vẻ đẹp giản dịtrong tinh thần, tính cách và phẩm chất anh hùng của tuổi trẻ Việt Nam nói chung,của thanh niên xung phong nói riêng trong kháng chiến chống Mĩ cứu nước.Phương Định – nhân vật chính và là người kể câu chuyện – là một nữ sinh Hà Nội, vào chiến trường đã được ba năm. Đó là một khoảng thời gian ngắn của cuộcđời; nhưng đối với người ra chiến trường, ở giữa vùng trọng điểm nơi tập trungnhiều bom đạn nhất trên tuyến đường Trường Sơn, hằng ngày phải phơi mình trêncao điểm bị địch bắn phá kinh hoàng, ba năm thật dài và đầy gian lao, khốc liệt.Giữa hoàn cảnh chiến tranh ác liệt đến vậy, lời văn của Lê Minh Khuê vẫn tràn đầylạc quan, bà đã để cho Phương Định tự nhận xét về mình: “Nói một cách khiêm tốn,tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnhnhư đài hoa loa kèn”; còn đôi mắt cô thì dài, nâu, “có cái nhìn sao mà xa xăm”,nheo lại như chói nắng. Về sở thích, cô thích ngắm mình trong gương, thích ngồi bógối mơ màng; thích những bài hành khúc bộ đội, dân ca quan họ dịu dàng,thích“Ca-ch iu của Nga, dân ca Ý… Phương Định mê hát đến nỗi bịa cả lời ramà hát. Đối với đồng đội, cô luôn yêu mến họ; cảm phục các anh bộ đội nhưngkhông phải cái kiểu “săn sóc, vồn vã” mà trong thâm tâm, cô luôn nhủ rằng: “nhữngngười đẹp nhất, thông minh, can đảm và cao thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ”. Khi Nho bị thương, cô đã bế Nho lên rồi nhanh chóng băng bó vết thương, pha sữa cho Nho uống. Phương Định quả là một cô gái Hà Nộitrẻ trung, xinh xắn, luôn quan tâm, chăm sóc và yêu thương đồng đội như chị em;tâm hồn mơ mộng, nhạy cảm và trong sáng, hồn nhiên, có cả chút “kiêu” duyêndáng và đầy nữ tính…Bên cạnh tâm hồn mơ mộng hồn nhiên, trong một lần phá bom, tính cách củaPhương Định tiếp tục được Lê Minh Khuê miêu tả sinh động và rõ nét. Lúc đến gầnchỗ có bom, cô cũng sợ, nhưng “cảm thấy có ánh mắt các anh chiến sĩ dõi theo”,lòng dũng cảm được kích thích sự tự trọng nên cô không sợ nữa, đàng hoàng bước
tới chứ không đi khom. Khi lưỡi xẻng chạm vào quả bom, một tiếng động sắc “gaingười”, Phương Định r
Lê Minh Khuê sinh năm 1949, quê ở Thanh Hóa, là cây bút chuyên về truyệnngắn với ngòi bút miêu tả tinh tế (đặc biệt là nhân vật nữ). Trong kháng chiếnchống Mĩ, bà chủ yếu viết về cuộc sống chiến đấu của tuổi trẻ trên tuyến đườngTrường Sơn. Sau năm 1975, tác phẩm của Lê Minh Khuê bám sát những chuyển biến của đời sống xã hội và con người trên tinh thần đổi mới. Một trong những tác phẩm nổi bật nhất là “Những ngôi sao xa xôi” viết năm 1971, lúc cuộc kháng chiếnchống Mĩ đang diễn ra ác liệt. Trong truyện, nhân vật Phương Định – nhân vậtchính và cũng là người kể chuyện –là hình ảnh tiêu biểu cho cho vẻ đẹp giản dịtrong tinh thần, tính cách và phẩm chất anh hùng của tuổi trẻ Việt Nam nói chung,của thanh niên xung phong nói riêng trong kháng chiến chống Mĩ cứu nước.Phương Định – nhân vật chính và là người kể câu chuyện – là một nữ sinh Hà Nội, vào chiến trường đã được ba năm. Đó là một khoảng thời gian ngắn của cuộcđời; nhưng đối với người ra chiến trường, ở giữa vùng trọng điểm nơi tập trungnhiều bom đạn nhất trên tuyến đường Trường Sơn, hằng ngày phải phơi mình trêncao điểm bị địch bắn phá kinh hoàng, ba năm thật dài và đầy gian lao, khốc liệt.Giữa hoàn cảnh chiến tranh ác liệt đến vậy, lời văn của Lê Minh Khuê vẫn tràn đầylạc quan, bà đã để cho Phương Định tự nhận xét về mình: “Nói một cách khiêm tốn,tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnhnhư đài hoa loa kèn”; còn đôi mắt cô thì dài, nâu, “có cái nhìn sao mà xa xăm”,nheo lại như chói nắng. Về sở thích, cô thích ngắm mình trong gương, thích ngồi bógối mơ màng; thích những bài hành khúc bộ đội, dân ca quan họ dịu dàng,thích“Ca-ch iu của Nga, dân ca Ý… Phương Định mê hát đến nỗi bịa cả lời ramà hát. Đối với đồng đội, cô luôn yêu mến họ; cảm phục các anh bộ đội nhưngkhông phải cái kiểu “săn sóc, vồn vã” mà trong thâm tâm, cô luôn nhủ rằng: “nhữngngười đẹp nhất, thông minh, can đảm và cao thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ”. Khi Nho bị thương, cô đã bế Nho lên rồi nhanh chóng băng bó vết thương, pha sữa cho Nho uống. Phương Định quả là một cô gái Hà Nộitrẻ trung, xinh xắn, luôn quan tâm, chăm sóc và yêu thương đồng đội như chị em;tâm hồn mơ mộng, nhạy cảm và trong sáng, hồn nhiên, có cả chút “kiêu” duyêndáng và đầy nữ tính…Bên cạnh tâm hồn mơ mộng hồn nhiên, trong một lần phá bom, tính cách củaPhương Định tiếp tục được Lê Minh Khuê miêu tả sinh động và rõ nét. Lúc đến gầnchỗ có bom, cô cũng sợ, nhưng “cảm thấy có ánh mắt các anh chiến sĩ dõi theo”,lòng dũng cảm được kích thích sự tự trọng nên cô không sợ nữa, đàng hoàng bước
tới chứ không đi khom. Khi lưỡi xẻng chạm vào quả bom, một tiếng động sắc “gaingười”, Phương Định r
Lời các ca khúc liên quan
-
Tên bài hátHát bởi