Lời bài hát A75/6k
Ca sĩ:
Titanium
Album:
Nhìn (Look)
Sáng tác:
Titanium
Em đã vụt đến cuộc đời tôi như cơn gió thoáng qua màn mưa.
Tôi hằng mong ước em về đây cho dù em đã ra đi thật xa(thật xa).
Căn phòng trống rỗng chỉ mình anh đêm tàn khói thuốc với rượu cay.
Hỡi người cất giữ linh hồn tôi em hỡi.
Mỗi sớm thức giấc nhớ bờ môi, vẫn đôi mắt ấy đang nhìn anh.
Giật mình tỉnh giấc chỉ là mơ,để rổi anh biết em không còn nữa em( không còn).
Căn phòng trông rỗng chỉ mình anh đêm tàn khói thuốc men mộng cay.
Hỡi người cất giữ linh hồn tôi em hỡi.
Nhớ lúc đắm đuối còn mãi trong tim, còn đâu đây hương thịt da.
Giờ người đã đi về phía chân trời xa.
Người ơi có biết tôi chờ mong.
Nhớ lúc đắm đuối còn mãi trong tim, còn đâu đây hương thịt da.
Giờ người đã đi về phía chân trời xa.
Người ơi có biết tôi ngồi đây.
Nhớ mãi nhớ nhớ mãi một ngươi là em vẫn chỉ em mà thôi.
Chỉ còn lá khô rơi rụng xuống đất tro lụi tàn.
Đường xưa, phố khuya riêng bước mình anh.
(Hế…)
Em hãy quay về đây quay về đây.
Chỉ còn lá khô rơi rụng xuống đất tro lụi tàn.
Đường xưa, phố khuya riêng bước mình anh.
Em đã vụt đến cuộc đời tôi như cơn gió thoáng qua màn mưa.
Tôi hằng mong ước em về đây cho dù em đã ra đi thật xa(thật xa).
Căn phòng trống rỗng chỉ mình anh đêm tàn khói thuốc với rượu cay.
Hỡi người cất giữ linh hồn tôi em hỡi.
Mỗi sớm thức giấc nhớ bờ môi, vẫn đôi mắt ấy đang nhìn anh.
Giật mình tỉnh giấc chỉ là mơ,để rổi anh biết em không còn nữa em( không còn).
Căn phòng trông rỗng chỉ mình anh đêm tàn khói thuốc men mộng cay.
Hỡi người cất giữ linh hồn tôi em hỡi.
Nhớ lúc đắm đuối còn mãi trong tim, còn đâu đây hương thịt da.
Giờ người đã đi về phía chân trời xa.
Người ơi có biết tôi chờ mong.
Nhớ lúc đắm đuối còn mãi trong tim, còn đâu đây hương thịt da.
Giờ người đã đi về phía chân trời xa.
Người ơi có biết tôi ngồi đây.
Nhớ mãi nhớ nhớ mãi một ngươi là em vẫn chỉ em mà thôi.
Chỉ còn lá khô rơi rụng xuống đất tro lụi tàn.
Đường xưa, phố khuya riêng bước mình anh.
(Hế…)
Em hãy quay về đây quay về đây.
Chỉ còn lá khô rơi rụng xuống đất tro lụi tàn.
Đường xưa, phố khuya riêng bước mình anh.