Lời bài hát ta bước

Ca sĩ: MC-12 ft. Ling
lyric:
Trong cuộc sống ai cũng có quyền được đam mê,có quyền được nói lên suy nghĩ của mình.
Còn mày nghĩ rap bây giờ toàn là dành cho mấy thằng nhóc miệng còn hôi sữa à,phong cách xì_tin à
Rap đâu cần có nhiều fan,đâu cần quần áo hợp thời trang,đâu cần bóng bẩy,với cái cách mà mày nghĩ về âm nhạc về hiphop đấy,thì hôm nay tao là thằng bốc vác,hôm nay tao bốc âm nhạc đến tai bọn mày này,mày nghĩ sao

Ta bước qua những rặng xanh,đâu rồi tuổi thơ ta đợi chờ.
Quay lưng nhìn lại rất lâu từ bao giờ,cờ gánh ô quan bán hàng chỉ còn trong trí nhớ,giấc mơ từ hôm qua đã không còn
Lớn lên phải bôn ba hao mòn nhưng ta còn nhớ chợ phiên bãi biển những đứa trẻ với đôi chân chim đó là đừng máu về tim
Là nghị lực sống để xua đi ưu phiền nhưng nó đã không còn khi ta lớn,nơi không cho ta bình yên mà nơi mà ta lớn trẻ thơ bị bôi chơn
Bàn tay bị nhúng chạm giết đi tuổi thơ ấu nhưng ta không dám làm,xóm làng nơi ta sinh nơi ta muốn sống,không phải là thành phố nơi đồng tiền đắt hơn mạng sống
Sắp tết rồi ai ghé qua nhà cho tôi gởi 1 bó nhang một tấm lòng để thắp cho người đã khuất và gửi nụ cười cho người còn sống 1 cái tết thật ấm nồng

(...ta bước trong màn đêm,tìm về nơi ta được sinh,nơi không còn u buồn...nơi tuổi thơ ta bước ta bước trong màn đêm,tìm về nơi ta được sinh,nơi không còn u buồn,nơi tuổi thơ ta bước...)

Tiếng trống ngực đang đập dồn dập khiến ta khó thở,ta ngã ngửa vứt hết cả sách vở vứt luôn 1 ước mơ vứt cả một nỗi đợi chờ
Mẹ không còn ru ta không còn dỗ khi ta khóc và không còn ngồi đợi cha khi cha đi xa ta,cứ 1 lần để ta khóc để được hồn nhiên để tìm được sự thật của giọt nước mắt là nơi bình yên
Được xem bà quạt bánh cảm nhận được cái đau khi bị mẹ đánh,là người hùng trong truyện cổ tích của bà
Sao thời gian đi mau sao khí ức bị nhàu sao lại để ta đau sao quá khứ hiện tại nó cứ vương vào nhau
Dấu dấu đi thật sâu bước bước nhưng không biết đi về đâu khóc khóc để làm lại từ đầu nhưng ta và nó đã xa lắm
Buông đống hành trang đôi bàn tay nào ta nắm,ai sẽ đón ta trên đường về ai sẽ xem ta là đứa bé mãi như thế

(...ta bước trong màn đêm,tìm về nơi ta được sinh,nơi không còn u buồn,nơi tuổi thơ ta bước...ta bước trong màn đêm,tìm về nơi ta được sinh,nơi không còn u buồn,nơi tuổi thơ ta bước...)

Chim không bay theo đàn đó là chim lang thang hạnh phúc vỡ tan nước mắt rơi trong muộn màng,mày đã vứt đi tất cả rồi,tuổi thơ cánh đồng con trâu,vứt đi khóc đi cậu trai ngày 12
Ước gì một lần được quay lại nắm chặt lấy đôi tay bà ước gì 1 lần được quay lại hôn lên đôi gò má
Ai,ai đã vứt đi những ngày xưa.Ai,ai làm,ai làm mày.Đi,đi tìm lấy sự thật sẽ không bao giờ mất.Khi nghẹn lại chấp nhận những gì đã mất thì đó chính là sự thật
Ai cũng có 1 cái nơi là mình sinh ra và cái nơi mà mình lớn lên,tao cũng vậy cái nơi mà tao sinh ra và cái nơi mà tao lớn lên nó đối nghịch hoàn toàn với nhau
LÊ DUY GIANG 12 tháng 1 1994