Lời bài hát Nội Tôi

Ca sĩ: Nguyễn Kha Album: Tân Cổ Collection
Tân cổ nội tôi
Chiều về thăm quê thăm nội tóc đã bạc phơ
Lòng chợt bâng khuâng nội ơi con đã trở về
Ngày nào thơ dại nội yêu thương
Bắt con cua đồng cho tôi vui
Đêm về Nội gói, gói bánh lá dừa khi cháu thèm ăn
Giờ về thăm quê thăm lại kỷ niệm ngày thơ
Kìa hàng rau xanh ngày xưa nội đã vun trồng
Bờ rào trước nhà giờ liêu xiêu
Khóm hoa cúc vàng buồn quạnh hiu
Hàng cau thầm nói nội đã xa rồi thương quá người ơi

Tân cổ:
Văng vẵng xa đưa tiếng ai hát giửa trưa bài tình quê gợi thương gợi nhớ.
Về thăm lại chốn cũ vườn xưa thì hỡi ơi nội tôi nay đã không còn.
Chỉ trách cho tôi hiếu thảo chưa tròn. Nhớ thưở ấu thơ cháu hay hờn giận. Nội lội bắt con cua đồng cho cháu vui chơi.
Nhớ thương nội hiền từ nay mãi xa nội rồi lòng con đớn đau ngậm ngùi ngày xưa nội thường hát ru tình quê thiết tha lời ca. Nhưng kiếp cầm ca nợ tằm phải trả con chưa kịp về thăm để nội nhớ nội buồn

Chiều nay thương nhớ
Nhớ sao nội tôi một đời
Một đời nuôi cháu thương con
Một đời chèo ghe đưa đò
Dãi dầu mưa nắng
Tóc trắng, lưng còng thương quá nội ơi
Chiều nay con nhớ
Nhớ sao nội tôi hiền hòa
Nội cười móm mém yêu thương
Nội ngồi tay ngoái cơi trầu
Nhắc thằng Hai Trí
Đã lâu lắm rồi sao không về thăm quê
Lòng buồn miên man bây giờ con về thăm quê
Kỷ niệm thân yêu từ nay vắng bóng nội rồi
Nhìn hàng chuối già còn trổ bông
Nhánh sông quê mình còn mênh mông
Mà sao nội nỡ bỏ con đi rồi
Con đứng chờ ai

Tân cổ:
Nội tiễn con đi cuối mùa nắng hạ. Chỉ có những chú ve sầu rĩ rã gió lai lai bên hàng cau đong đưa bên bờ chuối già bông trổ chiều hạ buôn nắng lịm bên...cầu.
Thương nội tôi tóc đã bạc màu. Dù vất vã vẫn không màng danh lợi làm kiếp đưa đò nuôi dưỡng cháu con. Lòng nội thì bao la. Thương cháu con không màng khổ thân, nơi sông quê thủy chung con đò luôn giữ vẹn đưa người sang bến giờ con đò nội tôi trên bến xưa thay rồi người đưa. Chiều nay cháu về thăm quê nội trên đò sang sông vắng bóng nội chèo. Nội ơi. Nôi đâu rồi. Nay cháu trở về thăm. Còn đây vườn cau chậu cúc. Không còn nội bón chăm. Cau rụng trái đầy sân. Cúc kia cũng phai tàn. Nhìn cảnh vật đìu hiu lòng con nhớ nội. Nhưng biết tìm đâu. Hình bóng của nội hiền. Con đã về đây nhưng nội không còn nữa cố nén đau thương mà lệ cứ dâng trào. Chiều nay trên bến đò xưa. Còn đò nội đón nội đưa gối bờ. Mái chèo buông thõng bơ vơ. Mình con nhớ nội ngẩn ngơ đợi chờ