Lời bài hát Khoảng lặng

Ca sĩ: KaiSoul
Vẫn là nhạc a k lôi cuốn...vì a đặt hết vào lời ca...
Muốn ngày ngừng wa...tình yêu chúng ta sẽ k phải đón lúc rời xa
Khác w mọi ng...cảm nhận a k thật sâu sắc
Để cho e thấy trog từng khoảnh khắc...tình yêu của a là chân thật...
A sợ lắm e à...sợ cuộc đời e luôn hối hả
Sợ rằng sức a sẽ k còn đủ để nắm tay e...a k chối và...
A sợ rằng nếu 1 mai...chính e là ng dừng lại...
Bỏ mặc a lại đi tiếp trên những đoạn đường mà a từng trải...
Tới đâu thì hay tới đó...chỉ là lời nói vậy cho wa...
Chỉ là 1 cách để khiến e quên hình dung ngày mai gian khó à...
A muốn quên đi hiện thực...nỗi đau luôn chực chờ phía trước...
A muốn thời gian cho a cơ hội...cho a thực hiện điều ước...
Sự giản đơn trong lời nói...trong từng suy nghĩ là cách riêng
Dù có lẽ...vì vậy đâu đó giữa 2 ta luôn còn cách biệt
A nhớ e...là điều chắc chắn...liệu e có nhớ a như thế?
Liệu r` sáng mai tỉnh dậy...a lại đc nhìn thấy e như thế?
Những suy nghĩ...hoài lo lắng...tương lai vô định...là có chăng?
Hay cũng chỉ là vài phút lắng cho a cảm nhận mình dưới ánh trăng?
Khuyết r` lại tàn...chỉ biết ngồi chờ mặt trời dần lên...
Chờ 1 ngày mới,chờ thay đổi...khiến kon người ta r` cũng dần quên...
Nhanh lắm e à...ngày mình lo sợ...chẳng hề xa
Cũng k thể gần...chỉ mog sự cố gắng này có kết quả...
Hp như làn mây trôi...chỉ chờ 1 ngày gió đổi hướng...
Chỉ mog là a có thể bắt kịp...k để áng mây kia mờ sương...

A biết...chỉ là lời nói...k thể kết thúc nếu nằm im...
Phải cố k để nước mắt kìm hãm hp 2 ta nhìu thêm...
Mọi thứ sẽ khác...thời gian sẽ khác...riêng tình cảm ta sẽ vẫn vậy
Ánh mắt vẫn đấy...niềm tin vẫn đấy...mặc cho trái đất này vẫn way...
Dù đó chỉ là ảo tưởng của 1 th hề trong vở kịch...
Vẫn mơ đến 1 ngày nào đó...vứt bỏ mặt nạ... đón bình minh thôi...
Sẽ mãi chạy theo...bên trong vòng xoáy...đừng đi xa nhé...
Đừng nới lỏng tay...đừng vội buông thả...hãy gần bên a nhé...
Vì...
Với a hp...chỉ đơn giản là đưa nỗi nhớ về nguồn cội...
Cứ từ từ ,từng chút một..chạm vào ký ức chưa từng vội...
Nhưng...
Biết đến khi nào... có thể ngừng đếm...khi thời gian vẫn còn trôi...