Lời bài hát Gia Đình

Ca sĩ: tony trương Sáng tác: Tony Trương
Hook :
Đi đâu rồi sẽ về đâu nếu con người ta mất đi những điểm tựa
Ai nâng bước chân bé nhỏ chập chững tập đi như ngày xưa
Ai cho em một niềm tin rằng mình hạnh phúc nhất định sẽ sống vì
Gia đình là nơi cất giữ những thứ vĩnh viễn không thể nào xóa đi
Người về người đi hãy có nhớ uống nước thì phải nhớ cội nguồn
Vẫn luôn là nơi giải bày niềm vui kể cả những nỗi buồn
Sinh ra dù giàu hay nghèo ai đó vẫn còn một gia đình
Tồn tại để rồi chết đi cuối cùng cũng là con cháu của gia đình

Ver 1 :
Lại là những ám ảnh bất chợt của những con người sống mặc cảm
Là đôi mắt bẩm sinh bị mù là bộ não mất dần chất xám
Em muốn mình như “Hồ Thiên Nga” biến thành “Công Chúa Ngủ Trong Rừng”
Em muốn mình như tiên như bụt để khát vọng sống mãi không ngừng
Nơi đất khách em ngồi em khóc nhưng mà em khóc để làm gì
Khóc lóc để làm chi trong khi xã hội không hề từ bi
Họ đánh em họ hành hạ cứ như tra tất ở Côn Đảo
Sự đồng cảm chỉ là giả tạo khiến bao trái tim phải nôn nao
Chôn vào một tương lai dường như đã không còn cơ hội
Sự đau đớn em cố chịu đựng tuy rằng không lối nhưng mà thôi
Để rồi em ngồi khóc thầm tại sao cha mẹ lại bỏ mặc con
Sự hối hận phút cuối muộn màng cũng chẳng thay đổi cuộc đời con
Đôi khi gia đình bị tan vỡ trụ cột nuốt ngược giấy ly hôn
Khiến cho con cái phải bơ vơ và cả tương lai dần suy khốn
Cuộc sống là một mớ hỗn độn về đâu nếu không có gia đình
Thuộc lòng cụm từ “người cô đôc” để rồi thét to “ôi gia đình!”.

Ver 2 :
Vào những ngày tết Nguyên Đán vẫn phải cày lộn với việc làm
Vẫn phải giao tiếp bằng tiếng Hàn khao khát được nói tiếng Việt Nam
Là những đứa con xa xứ thèm thuồng những thứ vốn đã xa mình
Lặng lẽ đất khách quê người thiếu thốn tình cảm của gia đình
Bữa cơm nóng có cá có canh sẽ rất ấm lòng nếu đủ bốn người
Cha mẹ anh em ngồi cạnh nhau trò chuyện bên lò sưởi
Những đôi khi niềm vui trọn vẹn sẽ chẳng bao giờ đến trọn vẹn
Và giấc mơ trở về cội nguồn không thể thoát khỏi đất khách bon chen
Tình còn đó người đi đâu dấu chân kia có khi nào in lại
Người vẫn chờ chờ đoàn viên hai ba năm sao mà quá dài
Bởi vì tiền mà tình cảm đành phải chọn một trong hai
Để rồi khi cô đơn thui thủi bóng người nhận ra mình đã sai
Cần một chút không khí gia đình một chút nhớ đến cha mình
Nhưng khi sự thật phũ phàng thì đến một lúc đánh mất yên bình
Thôi thì đành phải nghiêng mình chấp nhận cô đơn ôm xiết
Còn cha mẹ và người anh em hứa sẽ một ngày ta đoàn viên.

Ver 3 :
Gia đình ! là những lúc hạnh phúc bất tận
Ta từng muốn sống một mình để cho hạnh phúc bị mất dần
Nhận ra giữa đời tất bật gia đình là thứ rất cần
Là nơi ấm áp nhất của những trái tim sống ân cần
Tao chờ có ai đó nói rằng tao không hề bế tắc
Tao chờ một sự thay đổi gia đình thôi cảnh khó khăn
Cuối cùng tao chợt nhận ra đằng sau nước mắt đó là đích đến
Kiên cường và sự nhẫn nại là cách tốt nhất giúp tao đứng lên.