Lời bài hát Chẩm Thượng Thư (枕上书)

Ca sĩ: Đổng Trinh
Phiên âm:
Thương hà kiếm vãn thiên lý sương
Khuynh thành nhất dạ tuyết thương mang
Thùy bạch y điểm mai trang
Ngộ nhập đàn lâm phát nhiễm hương
Phật độ dã độ bất liễu cách thế đích ly thương
Bồ đề hoa khai mãn cung tường
Hoa hạ thị thùy đối ảnh thành song
Mộng lý khán bất kiến tư niệm đích phương hướng
Nghiên tân mặc nhất phương
Tương tiền duyến tả tại chẩm thượng
Chẩm thượng thư thư liễu kỷ đoạn kỷ hành
Trích hạ thiên niên tiền đích nhất đoạn nguyệt quang
Đẳng phật linh thịnh phóng
Tương mi nhãn thâm tàng
Tái khai xuất hồi ức lý nhĩ tri đích mô dạng

Sa la thụ bàng hoa tĩnh vãn
Hạ huyền nguyệt chiếu chúc ảnh trường
Thùy thùy điếu lãnh hà đường
Hồi ức quá vãng bôi trung lương
Phật độ dã độ bất liễu cách thế đích ly thương
Bồ đề hoa khai mãn cung tường
Hoa hạ thị thùy đối ảnh thành song
Mộng lý khán bất kiến tư niệm đích phương hướng
Nghiên tân mặc nhất phương
Tương tiền duyên tả tại chẩm thượng
Chẩm thượng thư thư liễu kỷ đoạn kỷ hành
Trích hạ thiên niên tiền đích nhất đoạn nguyệt quang
Đẳng phật linh thịnh phóng
Tương mi nhãn thâm tàng
Tái khai xuất hồi ức lý nhĩ tri đích mô dạng

Chẩm thượng thư thư liễu kỷ đoạn kỷ hành
Trích hạ thiên niên tiền đích nhất đoạn nguyệt quang
Đẳng phật linh thịnh phóng
Tương mi nhãn thâm tàng
Tái khai xuất hồi ức lý nhĩ tri đích mô dạng
Nhận xuất ngã đích mô dạng

Dịch thơ:

Thương Hà kiếm vén sương ngàn dặm

Một đêm khuynh thành tuyết mênh mang

Áo ai trắng trán điểm bông mai thắm

Lạc bước rừng Đàn tóc vấn hương

Phật độ chẳng dứt đời ly thương

Hoa Bồ Đề tường cung rợp bóng

Ai dưới hoa thành đôi với bóng

Nằm mộng chẳng thấy chiều nhớ thương

Vuông mực mới nay đành mài lại

Viết trên gối một đoạn tiền duyên

Chữ trên gối đoạn đoạn dòng dòng

Mượn ánh trăng ngàn năm về trước

Đợi khi muôn cõi vang chuông Phật

Dung mạo nơi sâu thẳm khắc ghi

Nhớ bóng người tận trong hồi ức

Bên cây Sa La hoa nở muộn

Trăng lưỡi liềm bóng nến soi dài

Ai buông câu hồ sen lạnh lẽo

Hồi ức tới lui chén đã nguội

Phật độ chẳng dứt đời ly thương

Hoa Bồ Đề tường cung rợp bóng

Ai dưới hoa thành đôi với bóng

Nằm mộng chẳng thấy chiều nhớ thương

Vuông mực mới nay đành mài lại

Viết trên gối một đoạn tiền duyên

Chữ trên gối đoạn đoạn dòng dòng

Mượn ánh trăng ngàn năm về trước

Đợi khi muôn cõi vang chuông Phật

Dung mạo nơi sâu thẳm khắc ghi

Nhớ bóng người tận trong hồi ức

Chữ trên gối đoạn đoạn dòng dòng

Mượn ánh trăng ngàn năm về trước

Đợi khi muôn cõi vang chuông Phật

Dung mạo nơi sâu thẳm khắc ghi

Nhớ bóng người tận trong hồi ức

Nhưng chỉ thấy đơn độc bóng mình…