Lời bài hát Cha Của Con - Sendoh

Ca sĩ: Sendoh
2 tiếng xin lỗi ngày đó tôi vẫn chưa kịp nói
Chính bởi vì tôi đây chỉ là một thằng con bất hiếu mà thôi
Thật sự đời này uổng công cha đã thương yêu và dạy dỗ tôi
Như những lúc bé không biết gì quấn quít bên cha miệng luôn hỏi
Cha ơi cha đang làm gì cha ơi đó là cái chi
Tôi học rất giỏi nên cha nuông chìu tình thương đó mãi mãi khắc ghi
Bước đi...từng bước một dưới sự dìu dắt của người cha
Từ bé đến lớn đưa rước đi học dẫu cho bạn bè có cười ta
Nhưng mà khi tôi 18 đã phạm phải một lỗi lầm
"Tại sao lúc đó tôi lại như vậy" là câu vẫn hay tự hỏi thầm
Hối hận thì cũng đã muộn cái giá phải trả không lay nổi
Chỉ biết mơ được trở về quá khứ cố gắng sửa chữa để thay đổi...mà thôi
Cầu mong cha yêu về bên con dù trong mơ
Để cho con lại kề bên hình bóng thân thương như ngày xưa
Ơn cha mãi luôn tận sâu trong tim của con
Xin lỗi người con thương nhất đời
Vào kỳ thi tốt nghiệp Đại Học tôi có nói với cha tôi
"Nếu con đậu và được vinh danh cho con xin chiếc xe tay ga thôi
Vì nhà cũng khá giàu, nên điều tôi muốn cha có thể lo nỗi
Ông hứa sẽ, mang phần thưởng, đến lễ tốt nghiệp tặng cho tôi
Và ngày tốt nghiệp cũng đã đến, buổi lễ diễn ra ở ngoài trời
Tâm trạng thấp thỏm tôi ngồi xoay lưng, cố tìm cha, cứ mãi đợi
Cho đến khi, được xướng tên, tôi bước lên bục nhận giấy khen
Phát hiện bóng cha, chạy từ đằng xa, với bộ quần áo bị vấy đen
Tôi không thấy xe cha mua tặng, nên trong lòng dần buồn bực
Xấu hổ trước bao nhiu người ở đó, tôi nổi giận đến cùng cực
Và rồi bước đến trước mặt tôi, tay cha chỉ cầm một quyển sách
Miệng chưa kịp nói tôi đã gạc phăng miệng thì buông lời khiển trách
Cha tôi chết sững trước bao ánh mắt không tưởng tượng nổi điều vừa xảy ra
Chính tôi cũng không thể hiểu tại sao mình lại hành xử như vậy cả
Về đến nhà mở cửa phòng tôi vứt quyển sách ngay xuống đất
Thốt lời đắng cay trước mặt mẹ làm cho cha tôi như muốn ngất
Tôi đã xin mẹ cho ra tự lập vì không muốn sống trong nhà nữa
Cha có ngăn cản tôi vẫn ngang bướng dù ở nơi khác phải tự chà rửa
Nắng mưa, thời gian, trôi cùng tôi qua thăng trầm
Không còn như xưa sung sướng tột cùng chỉ biết đi học rồi ăn nằm
Sau bao cố gắng, và ý chí, tôi đã vững bước đến thành công
Nhiều lần từ chối lời mẹ gọi về nhưng rồi một hôm không đành lòng
Khi mẹ òa khóc trong điện thoại, báo tin cha đã qua đời
Khắp người tôi bỗng nhiên rụng rời người sinh ra tôi đã xa trời
1 tiếng rồi 2 tiếng vì quá xa nên tôi chạy rất lâu
Đến khi tới nơi người người đưa tang, cha tôi đã nằm dưới đất sâu
Về đến nhà, mới bước vào trong, ký ức ngày xưa bỗng trỗi dậy
Nhớ về cha, tôi lại bật khóc, nước mắt làm sao cầm nổi đây
Như một cuốn phim từng hình ảnh một hiện ra trong đầu tôi liền mạch
Cha cõng trên lưng, đúc cơm ăn, rồi tôi chợt nhớ, đến quyển sách
Nhìn tựa đề sách không tin vào mắt tay chân của tôi dần rung rẩy
"Dạy con làm người trái tim tôi như lung lay
Lật ra giữa sách tôi thấy lá thư và một tấm thẻ trị giá trăm triệu
Thì ra cha muốn trước khi có xe tôi phải đọc sách và thấu hiểu