Lời bài hát Cafe

Ca sĩ: BIGBANG Album: 2012 BIGBANG Live Concert [Alive Tour In Seoul]
Anh vẫn nhớ khi em bước qua cánh cửa ấy, ngồi xuống chiếc ghế kia.

Anh vẫn nhớ quãng thời gian anh và em cùng với nhau. Em đã từng ở nơi đây

Giờ chỉ mỗi chiếc ghế trắng nơi em đã từng ngồi còn lưu giữ hương thơm của em.

Em ra đi, bỏ lại nơi đây với sự yên lặng đến tàn nhẫn. Vẫn mãi chờ em, nơi quán café nhỏ này.

Yo, Ice café loại thường và Espresso loại đúp .

Khẽ nhắm mắt, để hương vị ấy nhẹ nhàng trôi vào họng. âm nhạc mà chúng ta từng yêu thích.

Trái tim anh rộn ràng. Sự rung động khi lần đầu gặp em.

Café giúp anh nhớ lại sự hấp dẫn mãnh liệt ấy. Anh luôn giúp em lấy những giọt xi rô ngọt ngào.

Giờ đây, anh ghét vị ngọt dính ấy

Làm ơn đừng để anh cô đơn một mình. Em muốn anh làm gì?

Màn đêm buông xuống, khi mọi người đang say giấc, tại sao chỉ còn anh cô đơn một mình.

Hãy nói thật với anh.Không giống như ngày hôm qua, hôm nay anh đã tới muộn.

Tất cả những gì chúng ta đã hứa, những gì chúng ta đã nói.Tất cả đều là dối trá.

Đừng biến anh thành kẻ ngốc.

Giờ chỉ mỗi chiếc ghế trắng nơi em đã từng ngồi còn lưu giữ hương thơm của em.

Em ra đi, bỏ lại nơi đây với sự yên lặng đến tàn nhẫn. Vẫn mãi chờ em, nơi quán café nhỏ này.

Em không cần anh nữa. Làm ơn đừng nói những lời đó.

Em nói rằng em giờ em căm ghét tôi? Em đang tự lừa dối chính mình. Khắc sâu trên chiếc bản cũ kĩ chính là tên của đôi ta, nhưng giờ đây hãy chôn chặt nó trong ký ức và trong quá khứ.

Nhưng ngay cả khi đã chôn sâu nhưng tình yêu đó vẫn quay trở lại.

Đối mặt với nỗi sợ hãi của chính mình, trái tim anh lạc lõng của anh đang run sợ.

Cô đơn và đơn độc, nằm dài trong căn phòng không ánh đèn.

Nghĩ về em, nhớ đến em, bức họa đáng thương. Kiệt tác duy nhất của anh chính là bi kịch tình yêu của chúng ta.

Trái tim anh là là phòng triển lãm ngập tràn hình ảnh em.

Không có em, Seoul chỉ là sa mạc chết.

Giờ chỉ mỗi chiếc ghế trắng nơi em đã từng ngồi còn lưu giữ hương thơm của em.

Em ra đi, bỏ lại nơi đây với sự yên lặng đến tàn nhẫn. Vẫn mãi chờ em, nơi quán café nhỏ này.

Anh vẫn mãi chờ đợi em.

Khi nghĩ về em, gọi tên em trong vô vọng.

Tách café dành riêng cho em, và những nếp gấp đánh dấu.

Mưa vẫn rơi, ướt đẫm ngôi nhà trắng chỉ thuộc riêng em baby.

Giờ chỉ mỗi chiếc ghế trắng nơi em từng ngồi còn lưu giữ hương thơm của em.

Em ra đi, bỏ lại nơi đây với sự yên lặng đến tàn nhẫn. Vẫn mãi chờ em, nơi quán café nhỏ này.

(Bất cứ khi nào em cô đơn) Trên chiếc ghế màu trắng em từng ngồi

(Anh nhớ em) còn lưu giữ hương thơm của em.

(Tách cafe anh dành cho em) Em ra đi, bỏ lại nơi đây với sự yên lặng đến tàn nhẫn. Mưa vẫn rơi, ướt đẫm ngôi nhà trắng chỉ thuộc riêng em baby.